Có Không Giữ - Mất Lấy Lại Mệt Ghê - Chương 209

Cập nhật lúc: 2025-10-18 04:26:37
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Vâng, cháu dạo một chút.”

“Cảnh đêm ở đây lắm đấy.”

Quan Linh gật đầu bước ngoài.

Bên ngoài vẫn còn . Cô thấy một cặp đôi trẻ đang chụp ảnh cầu tàu.

Sự xuất hiện của Quan Linh ảnh hưởng đến họ.

Họ , tiếng lớn nhưng cô vẫn thể thấy.

Quan Linh vốn định cầu tàu dạo một lát, nhưng giờ đổi ý, rẽ sang con đường nhỏ ven hồ.

Ven hồ là những vạt cỏ lau cao ngút, trông đáng sợ giữa đêm hôm. may là dọc con đường nhỏ một hàng cây, cành treo những chiếc đèn lồng tinh xảo. Ánh đèn vàng ấm áp soi sáng lối , xua tan vẻ âm u, khoác lên cảnh vật một vẻ lãng mạn riêng.

Quan Linh một đoạn, thấy chiếc ghế dài ven đường liền dừng xuống.

Nhìn mặt hồ ở cự ly gần, cô cảm giác như lòng hồ đang ẩn giấu một điều gì đó. Ánh đèn hắt xuống mặt nước, những vệt sáng ấm áp tựa như ngàn sa xuống hồ, tạo thành một vùng sáng lấp lánh. Xung quanh quá tĩnh lặng, khiến sự chú ý của hút mặt hồ.

Quan Linh chăm chú ngắm lâu.

Cô cảm thấy mặt hồ giống như một đôi mắt đầy quyến rũ.

từng thấy đôi mắt quyến rũ nhất đời.

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

Đó là khoảnh khắc cô rung động, vạn vật thế gian đều sánh bằng đôi mắt . Tất cả những gì đẽ nhất đều hội tụ trong đó, như câu cả hồn phách cô mất.

bây giờ, cô thể nhớ nữa.

Dường như nó giống với mặt hồ , dường như khác biệt.

Một cảm giác khắc sâu đến thế mà cũng thể tan biến, nhưng nó vẫn ẩn náu đó trong một góc sâu nơi đáy lòng, nhớ rõ nhưng vẫn mãi canh cánh.

Quan Linh nghĩ nổi, rốt cuộc là tại .

may , lòng cô tĩnh .

Cuối cùng, cô quyết định trở về homestay nghỉ ngơi.

Cô cúi đầu bước một lúc, sắp về đến nơi mới ngẩng lên, xa xa trông thấy bóng cầu tàu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-khong-giu-mat-lay-lai-met-ghe/chuong-209.html.]

Là một trong hai trong cặp đôi lúc nãy, là họ khác đến?

Quan Linh đang nghĩ thì bỗng thấy tiếng . Quay đầu , cô thấy cặp đôi đang từ một con đường khác và chuẩn về homestay.

Hóa họ cũng là khách trọ ở đây giống cô.

Khi thấy Quan Linh, cả hai đều cô thêm vài .

Lúc ngoài, Quan Linh đeo khẩu trang. Mái tóc dài xõa vai, cô mặc một chiếc áo khoác len dệt kim màu trắng gạo, bên trong là chiếc váy dài chấm đất. Khí chất thanh lãnh mà tao nhã của cô chỉ cần một cái cũng đủ để thu hút khác.

Quan Linh vốn định thẳng về phòng.

thấy cô gái huých nhẹ bạn trai , nhỏ giọng trêu: “Nhìn chăm chú thế, thấy lắm ?”

Chàng trai cũng gì đó, Quan Linh rõ, nhưng cô gái vẻ chịu bỏ qua.

Quan Linh khựng , bước về phía cầu tàu.

bước lên cầu tàu, theo bản năng liền về phía bóng .

Người đó lưng về phía cô, thể thấy đó là một đàn ông.

Trong bóng đêm, dáng cao ráo, lưng thẳng tắp, mắt luôn về phía giữa hồ.

Quan Linh bước tiếp về phía nữa.

Sắc mặt cô chút kỳ lạ. Ngay lúc cô định xoay rời

Người như thấy động tĩnh, cũng .

Quan Linh mới vài bước thì thấy tiếng bước chân dồn dập phía .

rảo bước nhanh hơn, nhưng đối phương phát hiện, vì cô cố gắng kiềm chế, tỏ thật bình tĩnh.

“Quan Linh.”

Cô nhắm mắt .

Hóa , trực giác của cô sai."

"Lục Thanh Yến chắn mặt Quan Linh, chặn đường cô.

Loading...