“ đây.”
“Cô quen ạ?”
“Quen.”
“Vậy cô và quan hệ gì ạ?”
Quan Linh do dự vài giây: “Không lắm.”
Đầu dây bên cũng sững một chút, lẽ họ nghĩ rằng danh cất trong ví hẳn là của một quan hệ quan trọng, thế mà cô lắm.
“Ra ạ... Vậy phiền cô giúp chúng liên lạc với nhà của ? Cô của họ ? Tình hình của bây giờ khá nghiêm trọng, cần phẫu thuật ngay lập tức.”
Nghe đến đây, Quan Linh gần như chắc chắn đây một trò đùa dai lời dối. Cô nghĩ , hình như liên lạc của nhà Lục Thanh Yến, nhưng cô thể giúp tìm.
“ , sẽ báo cho nhà đến ngay.”
Cúp máy xong, Quan Linh nhanh chóng mở WeChat, ngẫm nghĩ một lát lôi Mạnh Quần khỏi danh sách đen và gọi video cho . Trước đây lúc chia tay, cô chặn hết tất cả những liên quan.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Gọi nhưng Mạnh Quần bắt máy.
Quan Linh cau mày, lòng bàn tay bắt đầu rịn mồ hôi. Lẽ cô nên hỏi kỹ hơn, tình hình của Lục Thanh Yến cụ thể thế nào, nghiêm trọng đến mức nguy hiểm đến tính mạng . Cô cũng cái “nghiêm trọng” mà họ là nghiêm trọng đến mức nào.
Cô của Tiêu Chứng, nhưng khác thì . Đang lúc cô định liên lạc với khác thì Mạnh Quần gọi .
Tay cô khựng , lập tức bắt máy.
“Quan Linh? Cậu chuyện gì ?” Mạnh Quần vẻ ngạc nhiên. Đây là đầu tiên Quan Linh chủ động liên lạc với , hơn nữa giờ vẫn nghĩ cô xóa bạn bè , tự dưng gọi đến chứ.
Quan Linh bình tĩnh : “Lục Thanh Yến t.a.i n.ạ.n giao thông, đang ở phòng cấp cứu bệnh viện Phụ Nhất. Bệnh viện liên lạc với ai khác nên gọi cho . Cậu đến đó xem thế nào , báo cho nhà .”
Mạnh Quần ngơ ngác, vài giây mới sực tỉnh kêu lên: “Cái gì? Cậu gì cơ? Anh Thanh Yến t.a.i n.ạ.n giao thông á?”
“Ừm,” Quan Linh lặp địa chỉ, “Cậu mau đến đó .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-khong-giu-mat-lay-lai-met-ghe/chuong-194.html.]
Mạnh Quần: “ , ngay đây.”
Quan Linh: “Ừ, cúp máy nhé.”
Mạnh Quần: “Khoan .”
Quan Linh: “Còn chuyện gì ?”
Mạnh Quần: “Cậu ? Ý là, thể... đến xem một chút ? nghĩ, lẽ sẽ gặp .”
Quan Linh: “Không .”
Nói , cô dập máy.
Quan Linh về đến nhà ông ngoại thì hơn mười một giờ đêm. Ông ngoại hỏi buổi hẹn hò thế nào, cô chỉ đáp qua loa là cũng về phòng.
Ở trong phòng, lòng cô chút bồn chồn yên. sách một lúc, cô cũng dần bình tĩnh . Điện thoại cô đặt tủ đầu giường.
Điện thoại đột nhiên rung lên hai tiếng. Cô chần chừ vài giây cũng dậy cầm lên xem. Là Trình Việt nhắn hỏi cô về nhà . Quan Linh liếc đặt điện thoại xuống, trả lời.
Chẳng hiểu vì , trong đầu cô bỗng nhiên nảy một ý nghĩ.
Nếu Lục Thanh Yến qua khỏi, c.h.ế.t thì ?
Nghĩ đến đây, Quan Linh bỗng thấy suy nghĩ của thật kỳ quặc. Tại nghĩ đến những chuyện ? Chính cô cũng phân định rõ đang lo lắng thờ ơ.
nếu thật sự c.h.ế.t... cô sẽ đau khổ lắm ?
Chắc là đến mức đó.
Nếu thật sự để tâm, lẽ cô đến bệnh viện . Phản ứng đầu tiên của cô lúc đó là: chuyện liên quan đến , đến cũng vô ích.
Dù , cô vẫn chút bận tâm, rốt cuộc thế nào .
Bởi vì, nếu thế giới còn một tên Lục Thanh Yến nữa, dường như cũng chẳng chuyện gì . Sự tồn tại của , đối với cô, lẽ chính là minh chứng cho việc từng rung động. Nghĩ như , những hy sinh và ký ức khi xưa dường như trở nên ý nghĩa. Những ngày tháng hèn mọn, thứ tình cảm đơn phương cho cần nhận , bỗng còn khó chấp nhận đến thế.