Cô dừng bước, nhưng đầu.
Lục Thanh Yến cất giọng, chút ngập ngừng: “Cô... Cô và đàn ông đang hẹn hò ?”
Ngày Lễ Tình Nhân, một đôi nam nữ cùng ăn ở một nơi thế , quả thật dễ gây hiểu lầm. Cho dù đang hẹn hò, thì trong mắt ngoài, mối quan hệ cũng đang đà tiến triển.
Hơn nữa, với sự thấu hiểu của Lục Thanh Yến về Quan Linh, thì cô tuyệt đối sẽ cùng một đàn ông quan hệ gì ăn ở một nhà hàng thế .
Vì , khả năng cao là họ đang hẹn hò thật.
Để hỏi câu , cũng đấu tranh tâm lý nhiều. Dù cố gắng giữ cho giọng điệu bình thản nhất thể, nhưng nó vẫn để lộ tâm tư đang cuộn sóng trong lòng .
Lục Thanh Yến Quan Linh, trong ánh mắt cố chấp ẩn hiện vài phần sa sút, tan vỡ.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Hai dường như lâu gặp, kể từ lúc Quan Linh cho điện thoại của danh sách đen, Lục Thanh Yến biến mất khỏi cuộc sống của cô. Nếu Trần Di Nhiên vô tình nhắc tới, lẽ Quan Linh thật sự quên mất sự tồn tại của .
Gặp nữa, đàn ông mặt, quen thuộc xa lạ.
Anh khác, và cô cũng .
Quan Linh . Từ sâu trong đôi mắt , cô thể sự khao khát, mong mỏi cô sẽ phủ nhận.
Quan Linh nghĩ, nếu , chi bằng cứ dứt khoát khiến từ bỏ .
“Ừm,” Quan Linh gật đầu, “ .”
Lục Thanh Yến sững sờ, trong phút chốc hồn bay phách lạc. Đôi mắt tuyệt của , nơi từng là cả một bầu trời bí ẩn, trong veo và sáng rực, dường như thể hút trong, giờ đây tựa một vũng nước tù đọng, chẳng còn chút gợn sóng ánh sáng.
Quan Linh chợt nhận thể nhớ nổi, đầu tiên gặp Lục Thanh Yến, trông như thế nào. Cô cũng chẳng còn nhớ rõ, rốt cuộc yêu vì điều gì.
Tình cảm dù chân thành, khắc cốt ghi tâm đến , cũng sẽ thời gian bào mòn mà biến chất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-khong-giu-mat-lay-lai-met-ghe/chuong-193.html.]
Nói , cô rời .
Lục Thanh Yến vẫn nguyên tại chỗ, dõi theo bóng lưng cô. Cô thể cảm nhận ánh mắt vẫn luôn dán chặt , một ánh nặng trĩu và suy sụp, khiến cô chút thoải mái.
Rời khỏi nhà hàng, Quan Linh từ chối lời đề nghị đưa cô về của Trình Việt, viện cớ còn việc bắt taxi rời .
Bữa tối vốn dĩ khá ý, nếu như sự xuất hiện của Lục Thanh Yến.
Cô nhận Trình Việt cũng quen Lục Thanh Yến, và cô những lời dò hỏi của đường về. Cô cũng chẳng tâm trạng nào để bàn luận về yêu cũ, nên dứt khoát từ chối để đưa về.
cô cũng thể về nhà ngay, vì chắc chắn ông ngoại sẽ hỏi tại cô về sớm như . Cũng phiền phức lắm, thế là cô tạt đại một tiệm spa, định mát-xa, chăm sóc da một chút hẵng về. Trước đây cô nạp ít tiền thẻ thành viên, vẫn dùng hết.
Quan Linh mát-xa xong, đang định quần áo thì lôi đồ thấy tiếng chuông điện thoại vang lên từ tủ đồ cá nhân. Cô đành mở tủ nữa để lấy điện thoại.
Thấy một lạ gọi đến, Quan Linh định máy. Sau khi cô tắt máy, đối phương tiếp tục gọi tới. Lần cô mới bắt máy.
“Xin chào, cô Quan ạ?”
“Vâng, ai ạ?”
Người chuyện là một cô gái trẻ, giọng lạ.
“Chào cô, gọi từ phòng cấp cứu của bệnh viện Phụ Nhất. Chuyện là thế , một bệnh nhân họ Lục t.a.i n.ạ.n giao thông đưa đây. Anh hiện đang hôn mê, điện thoại khóa mật khẩu nên chúng mở . trong ví của một tấm danh của cô, nên chúng gọi thử. Xin hỏi cô quen ? Anh tên là Lục Thanh Yến.”
Quan Linh c.h.ế.t sững.
Đầu óc cô rối bời. Cô liếc đồng hồ, hơn mười giờ tối. Chỉ mới hơn hai tiếng đồng hồ kể từ lúc họ gặp .
Sao Lục Thanh Yến thể t.a.i n.ạ.n giao thông ? gọi đến là máy bàn, giọng chuyện cũng giống đang đùa. Quan Linh gạt nhiều khả năng, nhưng vẫn cảm thấy khó mà tin nổi.
“Xin chào, cô Quan, cô vẫn còn máy chứ ạ?”