Quan Linh chỉ đáp, quả thật còn trẻ nữa .
Trần Di Nhiên gửi qua mấy tấm ảnh chụp trong tiệc sinh nhật của cô. Phải công nhận là ảnh chụp , Quan Linh còn thể cảm nhận tâm trạng vui vẻ của lúc đó, thần thái cũng bắt trọn vô cùng sống động.
Ngay đó, Trần Di Nhiên gọi điện tới.
“Tớ , mấy tấm ảnh của tớ đăng lên mạng xã hội, khối nhận , hỏi Quan Linh tham gia show ‘Người Sói Tình Yêu’ đấy.”
“Thế trả lời ?”
“Không, ha ha ha ha, tớ bơ luôn.”
“Vậy .”
“Mấy ngày nữa show của chiếu tập cuối , đến lúc đó tớ xem mới .”
“Thôi đừng xem thì hơn.”
“Sao thế? Mấy tập tớ đều xem cả đấy. Mà công nhận mấy tập đầu tớ tên Hàn Tiệp Tư là ‘Sói’ luôn, giả nai quá trời, tí nữa thì tớ cũng đẩy thuyền cho .”
Quan Linh dở dở , “Cậu cũng xem hết ?”
“Đương nhiên ! Bạn bè tớ ai cũng , bọn nó đều xem cả, chạy qua thảo luận với tớ. Kết quả là tớ hỏi khó, trông chẳng giống bạn của gì cả, hổ c.h.ế.t . Nên tớ xem chứ, yên tâm, tớ bỏ sót tập nào .”
“…Thôi .”
“Tớ thấy Lục Thanh Yến trong chương trình đổi nhiều thật đấy, khác so với đây. Tớ còn nghi khi nào ai nhập nữa.”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Thế ?”
“ . mà, đôi khi nghĩ cũng thấy tiếc nuối. Cậu xem, tại ngày trân trọng nhỉ?”
“Ừm.”
“Haiz, nhắc đến nữa. Giờ tớ đẩy thuyền cho Ôn Dã đấy nhé! Cậu cảm giác gì với Ôn Dã ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-khong-giu-mat-lay-lai-met-ghe/chuong-187.html.]
“Chuyện qua lâu lắm , giờ mới hỏi.”
“Tớ cũng hỏi sớm lắm chứ, nhưng lúc đang ghi hình thì liên lạc . Không thì ngày nào tớ cũng phân tích cho . Hồi đó tớ cũng xem livestream, nhưng mà bận tối mắt tối mũi, tăng ca, lúc tớ về đến nhà thì livestream cũng kết thúc , hu hu.”
“Được , , trách .”
“Thế mau trả lời tớ , thấy Ôn Dã thế nào? Giờ ngoài, chương trình cũng kết thúc mà.”
“Cũng , nhưng mà… trong chương trình, tớ nghĩ đến việc sẽ thành đôi với ai, cũng định đổi phận. Ban đầu tớ chắc ‘Người Yêu’ , thì thấy cũng cần thiết chọn . Dù tớ cũng là ‘Sói’, nên cứ chọn Lục Thanh Yến thôi.”
“Cậu đang lảng tránh câu hỏi của tớ đấy. Tớ hỏi tại chọn , tớ hỏi là cảm giác gì với .”
Quan Linh im lặng một lúc. “Di Nhiên, bây giờ tớ chẳng cảm giác với ai cả. Ôn Dã , nhưng tớ cảm giác gì.”
Trần Di Nhiên cũng im lặng, một lúc lâu mới thở dài, “Sao thế nhỉ… Mà thôi, đây cũng . Chỉ là, tiên nữ một khi hạ phàm, thì thể về trời nữa. Nếu thể thích Lục Thanh Yến, chắc cũng thể thích khác mà, đúng ?”
“Tớ nữa. Giờ tớ nghĩ đến mấy chuyện .”
“ mà… sẽ thật sự yêu ai nữa đấy chứ?”
Quan Linh bật , đùa: “Độc đến già cũng gì . Đến lúc đó già tớ bám theo là . Cậu kết hôn, tớ sẽ ở ngay nhà đối diện. Cậu sinh con, chúng nó sẽ là con nuôi của tớ, thế nào? Cậu chê tớ phiền chứ?”
“Đương nhiên là ! Con trai con gái của tớ mà nuôi tiên nữ như thì còn gì hạnh phúc bằng. Cậu ở nhà đối diện càng , ngày nào cũng sang nhà tớ nấu cơm .”
“Trần Di Nhiên, tính toán thật đấy. Tớ nấu cơm cho á? Tiên nữ hạ bếp nấu cơm cho ?”
“Ha ha ha ha ha ha.”
Hai trêu đùa , tíu tít trò chuyện một hồi lâu.
Sau khi cúp máy, Trần Di Nhiên bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ, lỡ Quan Linh thật sự yêu đương nữa thì .
Còn Quan Linh thì chẳng nghĩ nhiều, cúp máy xong tiếp tục sách.