Cô , tự nhốt trong căn hộ suốt hơn một tuần mới chịu ngoài.
Anh cũng cắt đứt với nhiều bạn bè.
Mạnh Quần là một trong đó.
Sở dĩ cô chuyện là vì nó liên quan một chút đến cô.
Nghe Mạnh Quần vài câu về cô, bảo cô là kẻ đùa giỡn tình cảm của Lục Thanh Yến.
Kết quả là Lục Thanh Yến nổi một trận lôi đình.
Tình hình cụ thể thì cô rõ.
Quan Linh hỏi thêm, kể chuyện thấy cô quan tâm nên cũng thôi.
Lục Thanh Yến một , bên cạnh là một cô gái.
Quan Linh cũng thấy lạ, tại dù Lục Thanh Yến đeo khẩu trang, cách cũng chẳng hề gần, mà cô vẫn thể nhận chỉ trong nháy mắt.
Có vẻ như Lục Thanh Yến thấy cô. Quan Linh nghĩ ngợi một lát, quyết định nhất là nên tránh để khỏi khó xử.
Thế là cô đẩy xe sang khu đồ ăn vặt, định bụng dạo thêm một lát.
là cũng cần mua thêm ít đồ ăn vặt và nước uống.
Khu đồ ăn vặt đông, là lớn dắt theo trẻ con lựa đồ. Quan Linh thấy món nào thú vị là bỏ xe đẩy, chẳng mấy chốc xe đầy ắp.
May mà cô ô tô, nếu với ngần đồ, một cô cũng xách về kiểu gì.
kể cả ô tô thì cũng khá nặng.
Quan Linh phân vân nên bỏ bớt những thứ nặng, ví dụ như hai chai Coca-Cola loại hai lít .
Dường như cần thiết.
Cô cầm chai Coca lên định trả kệ, nhưng cánh tay đưa nửa chừng thì đột ngột khựng .
Lục Thanh Yến và cô gái đang ngay chỗ kệ để Coca.
Họ hình như đang chuyện gì đó, dù đeo khẩu trang nhưng vẫn thể thấy cô gái đang rạng rỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-khong-giu-mat-lay-lai-met-ghe/chuong-183.html.]
Quan Linh quen cô gái , nhưng chỉ qua đường nét cũng đủ thấy là một xinh , thuộc tuýp dịu dàng.
Chương trình kết thúc mới đầy một tháng thì .
Quan Linh vội dời tầm mắt, khi họ kịp sang, cô cầm chai Coca , đưa lưng về phía họ.
Cô im tại chỗ chờ đợi. Không qua bao lâu, nhưng với cô, cảm giác như cả thế kỷ trôi qua. Chắc là họ . Nghĩ , cô dè dặt đầu .
Quả nhiên còn ai ở đó.
Lúc cô mới bước tới đặt chai Coca về chỗ cũ.
Ai ngờ đặt xong, định lấy xe đẩy thì thấy nó một nhân viên siêu thị đẩy mất.
Chắc là do thấy ai ở đó một lúc lâu, nên nhân viên tưởng là xe hàng bỏ .
Nghĩ đến công sức chọn đồ cả buổi của , Quan Linh vội gọi một tiếng.
Giọng cô lớn lắm, cô vội chạy tới giữ tay nhân viên .
“Xe là của ạ.”
Người nhân viên ngạc nhiên một chút hỏi: “Của cô ? thấy nó để ở đó một lúc lâu mà ai nên tưởng là bỏ .”
“Dạ, là của . Xin chị.”
Quan Linh nhận xe đẩy .
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Người nhân viên gật đầu cũng rời .
Quan Linh liếc một vòng, thấy ai để ý đến thì mới thở phào nhẹ nhõm, đẩy xe về phía quầy thu ngân.
Lục Thanh Yến biến mất, lẽ còn ở tầng nữa.
Siêu thị lớn, tận ba tầng, tầng chuyên bán đồ ăn. Biết còn mua thứ khác nên lên tầng , hoặc cũng thể thanh toán và rời .
dòng đông đúc ở khu thanh toán, chắc là nhanh như .
Quan Linh lắc đầu, tự nhủ, nghĩ nhiều thế để gì.