“Sao thế ?”
“Không thể nào, tất cả các cô gái đều là Sói!”
“Ôi trời đất ơi!”
Sắc m.á.u mặt các khách mời nam từ từ rút , gương mặt trở nên trắng bệch.
Lục Thanh Yến cúi đầu, thấy biểu tượng Sói chân Quan Linh, nụ môi cứng từ từ vụt tắt.
Ngay cả Ôn Dã cũng ngờ tới.
Quan Linh là Sói, chỉ , tất cả các cô gái đều là Sói.
Các trai đều thể tin nổi mà phụ nữ mặt .
Tô Vãn Chi cũng cau mày.
Bởi vì chân Hàn Tiệp Tư cũng là biểu tượng Sói.
Lâm Hâm Nghi mặt biểu cảm, cô là Sói, còn Nghiêm Tự là Người Yêu.
Quan Linh lặng lẽ Lục Thanh Yến, ánh mắt lạnh lùng.
Cô liếc qua biểu tượng của những khác, cũng phản ứng gì, dường như hề ngạc nhiên.
Quan Linh , “Kết thúc .”
Đôi mắt Lục Thanh Yến đỏ lên, nghĩ đến ban ngày hôm nay, và cô cùng vui vẻ bao, nắm tay cô chặt đến thế, cứ ngỡ như cô một nữa.
Tất cả đều là giả ?
Đều là cô diễn ?
Tại cô như ?
“Chẳng lẽ em thực sự yêu ? Anh tin.”
Lục Thanh Yến khàn giọng hỏi cô.
Quan Linh xoay , nhận lấy tấm séc thuộc về từ tay nhân viên chương trình.
Tiền thưởng chục triệu về tay, tâm trạng cô vẫn bình tĩnh một gợn sóng. Cô liếc Lâm Hâm Nghi bên cạnh cũng nhận séc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-khong-giu-mat-lay-lai-met-ghe/chuong-181.html.]
Hai , ai gì.
Lục Thanh Yến tiến lên vài bước, Quan Linh trả lời .
Quan Linh nở một nụ , đó hít một thật sâu, huơ huơ tấm séc lạnh lùng , “Anh xứng.”
Nói , cô rời chút lưu luyến, bóng lưng kiên quyết, toát lên vẻ cao ngạo, lạnh lùng.
Lục Thanh Yến c.h.ế.t trân tại chỗ, hốc mắt đỏ hoe, ngón tay run rẩy, ngờ kết quả thế .
Ôn Dã một cái, do dự một lúc lâu, cuối cùng vẫn đuổi theo Quan Linh.
Anh cửa phòng các cô gái, vài câu với Quan Linh nhưng từ chối.
Ôn Dã đành rời . Ở cuối hành lang, ngoài cửa sổ, thấy Lục Thanh Yến vẫn còn sững trong sân.
Nhìn bộ dạng của , Ôn Dã chợt nhớ những nghi ngờ của đây, bỗng cảm thấy thật nực .
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Thu dọn xong hành lý, Quan Linh lên xe rời khỏi biệt thự.
Trên đường , cô lấy chiếc điện thoại của mà ban tổ chức trả , gọi cho cô bạn .
Điện thoại kết nối, Trần Di Nhiên hỏi.
“Kết thúc ?”
“Ừ.” Giọng Quan Linh bình tĩnh.
“Cậu… ?” Trần Di Nhiên cũng chuyện Lục Thanh Yến quỳ gối, lo cho cô.
“Tốt lắm, tớ chọn Lục Thanh Yến, tiền thưởng về tay .”
Một câu , tóm gọn tất cả.
Trần Di Nhiên im lặng một lúc, “Vậy cũng .”
Quan Linh đáp, “Ừ.”
Buông điện thoại xuống, Quan Linh ngoài cửa sổ. Cô hạ kính xe xuống, để gió thổi tung mái tóc. Chống cằm cảnh đường phố lướt nhanh về phía , tâm trạng cô càng thêm tĩnh lặng.
Như thể cơn gió thổi bay hết tất cả những tạp niệm trong lòng cô.
Mọi thứ dường như trở bình thường.