Có Không Giữ - Mất Lấy Lại Mệt Ghê - Chương 179

Cập nhật lúc: 2025-10-18 04:25:07
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quan Linh lắc đầu, “Không gì, chắc là mệt thôi.”

“Là do thiếu suy nghĩ, còn rủ em ngoài dạo, rõ ràng em hẳn là mệt lắm .” Ôn Dã chút áy náy, tự trách .

“Không , chỉ là bộ một chút thôi mà. Chắc là do trạng thái của em .” Quan Linh là do trong lòng chuyện, chứ cơ thể thực mệt.

“Vậy chúng một lát về nhé.” Ôn Dã chỉ chiếc ghế dài cách đó xa.

“Vâng.”

Ngồi bên hồ, gió đêm thổi qua khiến tâm trí Quan Linh bình tĩnh đôi chút.

Cô lặng lẽ mặt hồ, bỗng nhiên thông suốt nhiều chuyện.

Sau ngày mai, tất cả sẽ kết thúc.

Đáng lẽ nó kết thúc từ lâu .

Thân phận của cô vốn dĩ là Sói, nếu lựa chọn ngay từ đầu, thì lúc day dứt cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa.

Huống chi, cô cũng hối hận.

Ôn Dã khẽ , “Nếu thể cứ mãi cùng em thế , cũng là một chuyện vui vẻ, cho dù câu nào.”

Quan Linh khi nghĩ thông suốt, chỉ mỉm .

Lời của Ôn Dã mấy phần thật lòng, mấy phần giả dối, chẳng qua vì đang trong chương trình nên mới chân thành như , thì quan hệ gì ?

Cô suy nghĩ những điều cũng chẳng để gì.

đưa lựa chọn như thế nào.

Quan Linh chợt , “Anh phát hiện , mặt hồ gió thổi qua tuy gợn sóng, nhưng chỉ một lát , nó vẫn sẽ trở phẳng lặng, như thể chuyện gì xảy , gì từng đến.”

Lời của Quan Linh khiến Ôn Dã ngơ ngác.

Anh khó hiểu cô, suy nghĩ một lúc đáp, “ cơn gió đến vẫn sẽ để dấu vết.”

Quan Linh nhẹ, “Vâng. Cũng đúng.”

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

dấu vết cũng sẽ nhanh chóng lãng quên, giống như yêu một .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-khong-giu-mat-lay-lai-met-ghe/chuong-179.html.]

Như một loại ảo giác.

Hoặc nên , đó chính là một loại ảo giác.

Khi yêu, vì cam tâm tình nguyện chìm đắm, nên dù tổn thương đến nghẹt thở cũng cần ai cứu vớt.

khi hết yêu, việc rút lui cũng thật nhanh chóng, chỉ cần bám víu bất cứ thứ gì cũng thể thoát .

Cảm giác đơn phương yêu một , kích thích đau khổ, nhưng cô cảm nhận sự cảm động mãnh liệt từ trong đó, nên thể dễ dàng từ bỏ.

cái gì cũng đến lúc kết thúc.

Có lẽ , cô sẽ bao giờ cảm giác rung động nữa.

Sự rung động và hy sinh dành cho Lục Thanh Yến, lẽ cũng chỉ thể một như mà thôi.

Quan Linh thầm nghĩ.

Cứ để ngày mai kết thúc tất cả.

Cô nhắm mắt , cảm nhận dấu vết của cơn gió trong chốc lát, dậy , “Chúng về thôi, em nghỉ ngơi.”

Ôn Dã hỏi, “Vậy ngày mai em rảnh ?”

Quan Linh mỉm , từ chối, “Ngày mai em việc .”

Ôn Dã sững sờ, “Trong lòng em… đáp án ?”

Quan Linh đáp, “Vâng.”

Ngày hôm , Quan Linh từ chối lời mời của Hàn Tiệp Tư và Ôn Dã, chỉ chấp nhận lời hẹn hò của Lục Thanh Yến.

Cô và Lục Thanh Yến đến công viên giải trí.

Đây là nơi mà hai tuyệt đối sẽ bao giờ đến.

Trước đây, họ đều cảm thấy những nơi quá trẻ con, nhưng hôm nay Quan Linh chủ động đề nghị đến đây.

Lục Thanh Yến đương nhiên sẽ chiều theo ý cô.

Sau khi Quan Linh và Lục Thanh Yến rời , Hàn Tiệp Tư liền ngoài cùng Tô Vãn Chi.

 

Loading...