Có Không Giữ - Mất Lấy Lại Mệt Ghê - Chương 166

Cập nhật lúc: 2025-10-18 04:24:39
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh chút ngạc nhiên, nhưng nụ môi càng thêm rạng rỡ.

“Đi thôi.”

Hai cùng xuống lầu, đến phòng khách thì thấy Hàn Tiệp Tư và Lục Thanh Yến lượt xuống từ một cầu thang khác."

"Dưới con mắt của khán giả, đây chính là một màn kịch đầy kịch tính và căng thẳng tột độ.

Còn đối với những trong cuộc, tình huống cũng khó xử kém, nhưng mặt những còn , cả hai vẫn cố giữ vẻ mặt bình tĩnh.

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

Quan Linh và Ôn Dã mặt biến sắc, thậm chí chẳng hề liếc mắt về phía cầu thang, cứ thế thẳng phòng ăn.

Trong khi đó, Hàn Tiệp Tư và Lục Thanh Yến dù trông thấy rõ mười mươi nhưng vẫn vờ như để tâm. Ánh mắt họ tuy liếc về phía đó, nhưng tuyệt nhiên ai lên tiếng.

Trông như thể chuyện chẳng liên quan gì đến , nhưng thể bận tâm.

Biểu cảm phức tạp và mâu thuẫn hiện lên vô cùng rõ ràng trong mắt khán giả.

 

Phòng ăn tĩnh lặng như tờ.

Vốn dĩ Ôn Dã hứa sẽ kéo đàn cho Quan Linh , nhưng hai ly rượu, quên bẵng mất chuyện đó, chỉ mải mê ngắm cô mà lời nào.

Trước khi đến đây, suy nghĩ nhiều, trong lòng chất chứa bao điều , mà giờ đây chẳng bắt đầu từ .

Anh quá nhiều câu hỏi dành cho Quan Linh.

Đặc biệt là khi trông thấy Hàn Tiệp Tư và Lục Thanh Yến lúc nãy.

Ôn Dã thực sự , rốt cuộc lúc Quan Linh đang nghĩ gì.

“Thời gian quá ngắn.”

Cuối cùng, Ôn Dã cũng lên tiếng.

Quan Linh , hiểu đang diễn đạt điều gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-khong-giu-mat-lay-lai-met-ghe/chuong-166.html.]

“Đôi khi nghĩ, giá như thời gian của chúng dài hơn một chút thì mấy. Như thể hiểu em nhiều hơn, bởi vì đến tận bây giờ, vẫn cảm thấy thực sự bước thế giới của em, vẫn còn một cách nào đó.”

“Anh nghĩ ?” Quan Linh hỏi .

“Dĩ nhiên , còn em thì ?”

“Em cũng cảm thấy . Có lẽ vì thời gian quá ngắn ngủi, nên khó để thấu một .”

Lời của Quan Linh khiến Ôn Dã suy nghĩ miên man. Anh ngẫm một lát : “Thật , đây từng Lục Thanh Yến là Sói, nhưng kết quả là hiểu lầm. Chuyện , lẽ khiến em suy nghĩ khác về , ?”

“Không cả, ai trong chúng cũng đều sẽ nghi ngờ, luật chơi của chương trình vốn là .”

mà… Anh khẳng định chắc nịch như thế, nếu phận của tiết lộ, lẽ bây giờ vẫn tin là Sói.” Ôn Dã khổ, nốc một ngụm rượu.

Nói là một ngụm, nhưng thực chất vơi non nửa ly. Ôn Dã uống khá hăng, chủ yếu là mượn chút men say để thêm can đảm, nếu , nhiều lời cảm thấy tài nào .

Câu của mang đậm ý thức chủ quan.

Ôn Dã lẽ ngà ngà say. Rượu là thứ một khi ngấm sẽ khiến những lời bình thường chẳng bao giờ dám hé răng.

Quan Linh lặng lẽ quan sát . Cô uống rượu, nếu uống cũng chỉ là nhấp môi cho lệ đặt xuống. chẳng từ lúc nào, nửa ly rượu của cô cũng cạn.

Cô nâng ly lên, thấy bên trong trống rỗng, bất chợt cũng nảy sinh ý uống thêm một chút.

Ôn Dã lẽ vẫn còn đang chìm trong dòng suy nghĩ của riêng nên để ý ly của Quan Linh hết.

Quan Linh tự rót cho nửa ly, giọng bình thản : “Cậu là Sói , thực cũng chẳng liên quan gì đến .”

Lời của Quan Linh chút lạnh lùng, nhưng đó đúng là những gì cô nghĩ.

Giữa các trai luôn sự cạnh tranh, nhưng cho dù Lục Thanh Yến là Sói nữa, thì liên quan gì đến ?

Chỉ những khách mời nữ mới nên bận tâm về điều đó.

Hay là, nếu Lục Thanh Yến là Sói, khuyên Quan Linh đừng chọn để tránh tổn thương?

 

Loading...