Thế nhưng, khán giả mắt tinh phát hiện manh mối.
“Hình như Hàn Tiệp Tư nhíu mày thì ...”
“Càng càng thấy Hàn Tiệp Tư là Sói. Chắc Tô Vãn Chi cũng phát hiện nên chọn nữa, mà chọn Ôn Dã.”
“Lục Thanh Yến vẫn chọn Quan Linh kìa...”
“Tô Vãn Chi chọn Ôn Dã, chẳng lẽ cặp Quan Linh và Ôn Dã thật sự toang , đừng mà...”
“Nếu Lục Thanh Yến Sói thì Ôn Dã đáng nghi lắm.”
Chín giờ đúng, Tô Vãn Chi xuất hiện ở cửa ký túc xá nam.
“Anh xong ? Em xuống lầu đợi nhé.”
Ôn Dã sững một chút: “Ừ.”
Nhận lời mời của Tô Vãn Chi, Ôn Dã thực sự ngạc nhiên. Lúc xuống lầu, cũng thấy Quan Linh và Lục Thanh Yến đang chuẩn xuất phát. Bốn cùng khởi hành một lúc, tạo nên một khung cảnh chút khó xử.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Quan Linh và Ôn Dã chạm mắt , cả hai đều khựng vài giây.
“Ngượng dùm luôn á, đúng là ngã tư đường.”
“Thế là cặp Quan Linh và Ôn Dã chia cắt , đỉnh thật.”
“Lục Thanh Yến bên cạnh Quan Linh và Ôn Dã chắc cũng tàn nhẫn lắm nhỉ.”
“ thấy sắc mặt Lục Thanh Yến đáng sợ ghê.”
“Thật đẩy thuyền Lục Thanh Yến, ít nhất là Người Thường. Còn Ôn Dã cứ khắp nơi là Sói, như khả năng Ôn Dã là Sói còn cao hơn chứ.”
“Cũng đúng, nghĩ Lục Thanh Yến chắc sẽ đổi phận .”
Sau khi lên xe, Lục Thanh Yến đợi Quan Linh thắt dây an xong xuôi mới khởi động xe. Anh vươn tay mở hộc đựng đồ phía mặt Quan Linh: “Trong đồ ăn và nước uống, nơi sắp đến khá xa, em đói khát thì cứ lấy dùng nhé.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-khong-giu-mat-lay-lai-met-ghe/chuong-157.html.]
Quan Linh liếc , trong hộc quả thật nhiều thứ.
“Ừm.”
Lục Thanh Yến bật nhạc lên. Quan Linh xong đoạn nhạc dạo đầu vội sang màn hình. Là bài hát cô thích.
Cô hôm nay Lục Thanh Yến sắp xếp những gì, cũng sẽ đưa . Chỉ cảm thấy thật nực . Lẽ nào là do cô đủ rõ ràng ? Tại một kiêu ngạo như Lục Thanh Yến vì cô mà trở nên như thế ?
Một chút cũng giống của đây. Không Lục Thanh Yến mà cô từng .
Trước đây cô thể thấu , nhưng vẫn luôn nỗ lực để hiểu hơn. Cô quan sát từng chi tiết nhỏ nhặt của , cố gắng tìm hiểu thứ về . Kết quả là, cô đúng là ghi nhớ tất cả sở thích của , nhưng đ.á.n.h mất chính .
Bây giờ cô lười đoán già đoán non, thì ngược , mặt trở nên cẩn trọng, dè dặt đến thế.
Khi đến nơi, Quan Linh mới , Lục Thanh Yến đưa cô đến một khu nghỉ dưỡng mà đây cô vẫn luôn tới.
Hồi đó cô nơi mời một bếp trưởng bánh tart trứng cừ khôi. Bởi vì ông chủ khu nghỉ dưỡng đặc biệt thích ăn bánh ngọt, mà vợ ông mê nhất món bánh tart trứng, nên ông chủ thường xuyên đưa vợ đến đây, khắp nơi tìm kiếm và tìm một vị đầu bếp món bánh cực kỳ xuất sắc.
Trùng hợp là Quan Linh cũng thích ăn, nên đến đây thử một . Hơn nữa, khu nghỉ dưỡng xây dựng , còn cả lạc đà bướu và nhiều loài động vật nhỏ đáng yêu, đến đây thư giãn chụp ảnh cũng tồi.
Chỉ là cô nhắc đến hai , nhưng Lục Thanh Yến đều bận, thời gian. Sau khi thời gian , cô cũng quên bẵng chuyện .
Bây giờ thấy tên khu nghỉ dưỡng, cô mới sực nhớ .
Thì vẫn nhớ, nhưng tại đây ?
Quan Linh truy cứu nguyên nhân.
Sau khi xuống xe, Quan Linh theo Lục Thanh Yến trong khu nghỉ dưỡng. Nhìn tất cả những gì Lục Thanh Yến sắp xếp cho , Quan Linh từ đầu đến cuối đều phản ứng gì nhiều, ngay cả một nét biểu cảm cũng hiếm khi cho thấy.
Hai một bãi cỏ xanh mướt, những con vật nhỏ đang vui vẻ nô đùa ở phía xa. Trên bàn bày hai đĩa bánh tart trứng và cả ly nước ép mà cô yêu thích.