“Vậy ? Anh Ôn Dã thấy gì khác ?”
“Khác với tưởng tượng của ,” Ôn Dã mỉm , “Không ngờ thật sự gặp khiến rung động ở đây.”
Hàn Tiệp Tư đương nhiên hiểu ý Ôn Dã. Anh cũng đáp : “ , cũng thế, còn cảm thấy khá áp lực nữa. tin rằng, thích nhất định cũng sẽ bước về phía .”
Lục Thanh Yến đột nhiên lên tiếng, giọng lạnh lùng: “Nếu chuyện, hai thể ban công, chỗ đó thích hợp hơn.”
Ôn Dã ngẩn .
Hàn Tiệp Tư vội : “Xin , Thanh Yến nghỉ ngơi ?”
Lục Thanh Yến nhắm mắt , với tay lấy chiếc tai bàn đeo lên.
Một lát , Tiết Nhất Minh về, Hàn Tiệp Tư cũng ngoài.
Đợi đến khi tất cả đều gửi lá thư của , trời cũng về khuya.
Trong phòng quan sát, dàn cố vấn cũng đưa quyết định cuối cùng. Những dự đoán “Kết Nối Trái Tim” lên tấm bảng đen, mỗi đều vẽ một mũi tên chỉ đến đối tượng mà họ lựa chọn.
Ngoại trừ Tiết Nhất Minh, mũi tên của bốn trai còn đều hướng về Quan Linh.
Trong khi đó, lựa chọn của các cô gái phần phức tạp hơn. đây là kết quả khi cả nhóm thảo luận kỹ lưỡng:
Tô Vãn Chi - Hàn Tiệp Tư.
Hình Na - Nghiêm Tự.
Lâm Hâm Nghi - Tiết Nhất Minh.
Liễu Thư - Lục Thanh Yến.
Quan Linh - Ôn Dã.
Vương Tề Sơn hỏi: “Sắp công bố kết quả , chuẩn tâm lý ?”
Nhan Lâm đột nhiên : “Sao dự cảm lành thế nhỉ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-khong-giu-mat-lay-lai-met-ghe/chuong-120.html.]
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Cậu Nhan , giờ phút quan trọng gì thì mau ,” Ngô Diên thúc giục.
Nhan Lâm chỉ : “ phát hiện mỗi khách mời nam đều nhận một phiếu. Việc chia đều phiếu thế khiến thấy bất an, cảm giác chuyện sẽ đơn giản như .”
“Cậu cũng lý... mà... bây giờ sửa cũng khó,” Ngô Diên băn khoăn.
Sở Hàn đưa ý kiến: “Loại trừ những khả năng thể đổi, phần còn chính là đáp án.”
“Khả năng thể đổi... hiểu lắm,” Trang Sân Sân hoang mang, “Rốt cuộc nên sửa đây?”
Cuối cùng, vẫn quyết định giữ nguyên dự đoán, thầm nghĩ chắc lời phán của Nhan Lâm thể nào linh ứng mãi , dù cho những đều đoán trúng.
Trên màn hình lớn hiện lên cảnh các khách mời kiểm tra hòm thư.
Không ngoài dự đoán, Quan Linh nhận bốn phiếu. Bốn lá thư với bốn nét chữ khác .
[Mỗi ngày ở bên chị đều là những ngày nhất, mong chờ buổi hẹn hò tiếp theo.]
[Nhìn thấy nụ của em, tối nay nhất định sẽ một giấc mơ .]
[Vốn chuẩn một bản nhạc Giáng sinh cho em, tiếc là hôm nay muộn quá thể kéo đàn cho em , hy vọng ngày mai sẽ cơ hội.]
[Giáng sinh vui vẻ. Anh xin .]
Khi đến tờ giấy thứ tư, những ngón tay Quan Linh khẽ run lên, máy lập tức cận cảnh. Làn da cô trắng như tuyết, đôi môi hồng phớt, chóp mũi ửng đỏ. Đôi mắt cô long lanh như chùm nho mọng nước còn đọng sương sớm, trong veo mà mềm mại.
Trông cô như đang , mà như .
Cô xong tất cả, gập gọn những lá thư cất túi. Không ai cô đang nghĩ gì trong lòng.
Bóng lưng cô dường như khẽ run rẩy. Không tại góc chính diện, lẽ cô góc khuất của máy , khiến thể thấy biểu cảm mặt.
Quan Linh thấy thật nực .
Cô bao giờ nghĩ sẽ ba chữ “ xin ” từ miệng Lục Thanh Yến. Lúc còn bên , cô dám mơ tưởng, lúc mới chia tay cũng chẳng hề trông mong, còn đến bây giờ, cô cần nữa.
Cô mặt Lục Thanh Yến, xé nát tờ giấy đó và cho , câu xin , cô nhận.
thôi, cứ để chìm đắm trong cảm giác hối hận của chính .