*Trời đất ơi, rốt cuộc Lục Thanh Yến gì Quan Linh mà cô tuyệt tình như .*
*Lúc phỏng vấn trông Quan Linh đáng thương lắm, còn tưởng tra nam nào lừa gạt, ngờ tra nam đó là Lục Thanh Yến.*
*Khóc mất, ai giữa hai họ xảy chuyện gì ? Tò mò quá .*
*Cứu , tự dưng đẩy thuyền cặp .*
* cũng thế, giờ, nhưng cảm giác khả năng.*
Quan Linh trở phòng khách, đang nhấm nháp món rượu vang đỏ nóng do Nghiêm Tự .
Thấy Quan Linh bước , Nghiêm Tự vội gọi cô: “Quan Linh, thế?”
Liễu Thư: “ đó, Hàn Tiệp Tư lâu mà giờ mới ?”
Quan Linh: “Vừa tớ ở ngoài chuyện vài câu với Lục Thanh Yến.”
Liễu Thư: “Lục Thanh Yến? Anh ở ngoài ?”
Quan Linh: “Ừm, tớ thấy vẻ khỏe.”
Sự chú ý của Liễu Thư lập tức chuyển hướng.
“Hả? Anh khỏe còn ngoài hóng gió .”
Liễu Thư liên tục ngoài.
Thể chất của Lục Thanh Yến thực khá , tuy đây đau dày nhưng ít khi cảm cúm vặt. Có điều, Quan Linh lúc nhỏ từng một trận ốm thập tử nhất sinh, mất nhiều thời gian để bồi bổ, hai năm nay hề cảm. Lần cảm bất ngờ, xem thật sự nghiêm trọng.
Quan Linh hề một chút cảm giác quan tâm đau lòng nào, ngược còn thấy phiền.
Người đến cả cơ thể cũng chăm sóc ? Bày bộ dạng mặt cô, nghĩ rằng cô sẽ đau lòng, sẽ thương hại ư?
Cô sẽ .
Đàn ông đáng thương chỉ xui xẻo cả đời.
Huống hồ, tình sâu đậm đến muộn còn rẻ mạt hơn cả cỏ dại.
Lúc , bây giờ diễn cho ai xem?
Vẻ mặt Quan Linh đổi, nhưng tâm trạng chùng xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-khong-giu-mat-lay-lai-met-ghe/chuong-117.html.]
Nghiêm Tự: “Ở ngoài lâu thế lạnh ? Uống một ly rượu vang nóng , cho ấm .”
Quan Linh gật đầu.
Nghiêm Tự ân cần rót một ly rượu nóng mới trong nồi mang đến cho Quan Linh.
Khi nhận lấy, Quan Linh mỉm với , nụ nhạt, đôi mắt dừng khuôn mặt Nghiêm Tự. Lúc hai đối diện, Nghiêm Tự ngẩn cả .
Đây là đầu tiên Quan Linh dùng ánh mắt dịu dàng và chuyên chú như để .
Tim Nghiêm Tự đập lỡ một nhịp: “Cậu nếm thử xem, tớ nhớ thích rượu vang đỏ vị hoa quả.”
“Được.” Quan Linh ngửa đầu uống một ngụm.
“Lục Thanh Yến, đỡ hơn ? Đã uống t.h.u.ố.c cảm ?”
Nghe thấy tiếng của Liễu Thư, Quan Linh cũng buồn liếc mắt cửa.
“Anh ? Sao sắc mặt trông tệ thế?” Liễu Thư lo lắng hỏi.
Lục Thanh Yến: “ .”
Liễu Thư: “Trông thế giống chút nào, đến bệnh viện ?”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Tô Vãn Chi cũng tới: “Trông sắc mặt kém thật đấy, chắc là chứ?”
Lục Thanh Yến như đang cố nén điều gì đó, chau mày: “ về phòng nghỉ một lát là khỏe.”
“ mà…”
Liễu Thư còn gì đó thì Lục Thanh Yến lên lầu.
Tiết Nhất Minh : “ lát nữa còn xuống bỏ phiếu mà.”
Tối nay là lúc bỏ phiếu “rung động”.
Nghe đến đây, sắc mặt đều chút đổi.
Hôm nay xảy quá nhiều chuyện, ai phiếu tối nay liệu biến động gì .
Lục Thanh Yến: “Lát nữa sẽ xuống.”
Hắn bước lên bậc thang, tay vịn lan can, chậm rãi từng bước một.