Nhan Lâm: “Họ từng yêu ?”
Cố Như Nam: “Không thể nào! Trùng hợp đến thế .”
Sở Hàn: “Xem suy đoán của là đúng.”
Trang Sân Sân: “Anh đoán từ sớm ?”
Sở Hàn: “Trước đó chắc, chỉ là đoán thôi.”
Trang Sân Sân: “Chuyện gay cấn quá mất.”
Vương Tề Sơn: “E là chuyện sẽ lịch sử, ba mùa gần đây nhất, đầu gặp yêu cũ trong một chương trình hẹn hò.”
Ngô Diên: “Mọi còn nhớ video phỏng vấn riêng của Quan Linh ?”
Trang Sân Sân: “Vãi chưởng, chẳng lẽ nào... Quan Linh thất tình mới tham gia chương trình, là do Lục Thanh Yến ?”
Bình luận che kín cả màn hình, tất cả đều sững sờ, ngờ Lục Thanh Yến đột ngột tung một tin tức động trời như .
Quan Linh cũng chút bất ngờ. Dù đoán sớm muộn gì chuyện cũng sẽ phát hiện, nhưng cô ngờ Lục Thanh Yến thẳng thừng như thế.
“Anh từng nghĩ sẽ yêu bất kỳ ai, kể cả em. sự thật là, quá tự tin .”
So với sự ngạc nhiên lúc , khi câu , vẻ mặt Quan Linh giấu nổi kinh ngạc.
Đây là những lời mà Lục Thanh Yến sẽ ư?
Cô thậm chí còn nghi ngờ Lục Thanh Yến ai nhập .
Cô chằm chằm mắt , cố tìm kiếm một tia manh mối xa lạ.
thế nào cũng chỉ thấy một đôi mắt đẽ và chan chứa thâm tình.
“Yêu em lẽ là một chuyện mưa dầm thấm lâu, đến khi em mới muộn màng nhận . Thật đáng buồn ? Giá như nhận sớm hơn.”
Quan Linh bất giác cũng tự hỏi về vấn đề .
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Nếu tìm đến cô sớm hơn một chút.
Vào cái thời gian cô tự nhốt trong nhà, u uất, chán nản, trầm cảm và tự kỷ.
Chắc chắn cô sẽ vồ lấy như vớ cọng rơm cứu mạng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-khong-giu-mat-lay-lai-met-ghe/chuong-116.html.]
Cô sẽ hèn mọn, điên cuồng vì tình yêu như .
…
“Không 'giá như'.” Quan Linh gằn từng chữ.
Lục Thanh Yến: “Phải, 'giá như'. Nửa tháng tìm em, nhưng , cho đến khi tin em… tham gia chương trình .”
“Được , xong chứ? Những lời , thấy cần thiết với , chúng chẳng đổi gì cả.”
Quan Linh cắt lời , cô Lục Thanh Yến những điều nên nữa.
Cô cho quá nhiều thời gian để nhảm .
Cô còn đủ kiên nhẫn để tiếp.
Những lời , còn ý nghĩa gì nữa, thứ sớm kết thúc .
Lục Thanh Yến như cam lòng, bước đến mặt Quan Linh, hai tay giữ chặt vai cô, hít một thật sâu cuối cùng vẫn hỏi: “Em thật sự còn yêu ?”
Quan Linh mặt .
Vài giây , cô nhắm mắt , lạnh lùng đáp: “Yêu chẳng qua chỉ là một cơn tâm thần rối loạn, là lúc em bệnh. Em từng nghĩ căn bệnh đó vô phương cứu chữa, nhưng cuối cùng em khỏi, thậm chí còn sinh cả kháng thể.”
Quan Linh thậm chí còn đùa.
Dù mặt cô chẳng lấy một nét .
Lục Thanh Yến hiểu ý cô, sắc mặt càng lúc càng tái nhợt.
Hắn cúi đầu, giọng trầm thấp: “Anh bệnh .”
Quan Linh sững .
Cô tháo micro xuống, kiễng chân, ghé tai Lục Thanh Yến, dùng âm lượng chỉ đủ cho thấy: “Vậy thì cứ bệnh c.h.ế.t .”
Nói xong, cô đẩy Lục Thanh Yến , xoay nhà: “Phiền đừng bao giờ nhắc chuyện nữa.”
Chuyện , chính là chuyện hai từng ở bên .
*Quan Linh gì với Lục Thanh Yến thế? Sao thấy Lục Thanh Yến như sắp c.h.ế.t đến nơi .*