Có Không Giữ - Mất Lấy Lại Mệt Ghê - Chương 115

Cập nhật lúc: 2025-10-18 04:22:22
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

*C.h.ế.t , tự nhiên thấy hai càng càng xứng đôi.*

 

* rõ ràng Quan Linh chẳng thèm để ý đến chút nào, đừng đẩy thuyền lung tung chứ, Quan Linh thích .*

“Anh gì?” Giọng Quan Linh đều đều vang lên.

Lục Thanh Yến bước tới mặt Quan Linh, cúi đầu cô: “Em thấy tuyết chứ?”

Hắn chợt nhận , lâu, lâu hai chuyện tử tế với .

Trước đây, dù thời gian ở bên nhiều, nhưng mỗi khi gặp mặt, Quan Linh dường như luôn câu chuyện để kể, vô vàn câu hỏi hỏi .

Còn bây giờ, Quan Linh những chẳng chuyện trò, mà ngay cả thẳng mắt cũng hiếm khi. Từng câu từng chữ đều ngắn gọn, lạnh lẽo, hề lấy một chút ấm.

Quan Linh khựng một chút đáp: “Thấy .”

chuẩn sẵn tâm lý, nhưng khi những lời lạnh như băng của Quan Linh, vẫn khỏi cảm thấy hụt hẫng.

Đắp tuyết , vốn cô cảm động.

ít nhiều gì vẫn hy vọng cô sẽ chút rung động, hoặc thể , hy vọng khi thấy tuyết, cô thể cảm nhận tấm chân tình của .

Hắn vẫn nhớ lời cô từng .

đắp tuyết khi trời đổ tuyết, , nhưng dường như cô quên mất chuyện đó.

Hay là, cô chẳng còn bận tâm nữa.

Lục Thanh Yến chìm im lặng.

Một lúc , Quan Linh lên tiếng: “Cảm ơn tuyết của , gì nữa thì trong đây.”

“Đợi .” Lục Thanh Yến đột ngột ngẩng phắt lên.

Quan Linh cau mày, lưng về phía Lục Thanh Yến. Bóng lưng cô kiêu hãnh, khí chất thanh tao thoát tục, sừng sững bất động, tựa như trái tim cô , hề vì mà rung chuyển dù chỉ một li.

“Quan Linh.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-khong-giu-mat-lay-lai-met-ghe/chuong-115.html.]

Nghe Lục Thanh Yến gọi tên , Quan Linh cũng cảm giác gì đặc biệt, chỉ là bao giờ dùng ngữ điệu như thế để gọi cô.

Nghe chút t.h.ả.m hại?

Ánh mắt Quan Linh lóe lên một tia khác lạ.

Hóa , Lục Thanh Yến cũng lúc thế .

Cô còn tưởng sẽ mãi mãi lạnh lùng bạc bẽo như thế, lòng gợn sóng, vì bất kỳ ai mà dừng bước.

Cô bỗng dưng .

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

Chẳng lẽ đúng là phong thủy luân chuyển thật ?

“Em thật sự ghét đến thế ?” Giọng Lục Thanh Yến khản đặc.

Quan Linh chậm rãi xoay . Ánh mắt Lục Thanh Yến lúc còn vẻ thản nhiên, bình tĩnh thường ngày. Có lẽ vì đang bệnh, trông suy yếu, như thể thể ngã quỵ bất cứ lúc nào. Ánh mắt cô cũng vô cùng bỏng cháy.

*Hai họ quen từ ?*

* , Lục Thanh Yến trông lạ quá, câu hỏi cũng kỳ cục nữa.*

* thấy Quan Linh đối xử với Lục Thanh Yến là lạ , lạnh lùng quá mức.*

*Chuẩn luôn, nếu đắp cho tuyết to như thế chắc chắn sẽ vui lắm, huống chi Lục Thanh Yến còn vì thế mà cảm nữa.*

Quan Linh hỏi : “Anh thấy câu hỏi của thừa thãi lắm ?”

Hơi thở của Lục Thanh Yến như nghẹn , bàn tay nắm chặt buông thõng. Cảm giác như thứ gì đó níu giữ, nhưng càng dùng sức càng trôi nhanh hơn. Hắn bất lực thể nắm lấy, cả cũng chán nản, buông xuôi.

“Thật , khi chia tay, lúc đầu chẳng cảm giác gì cả.”

Câu của Lục Thanh Yến như một tiếng sét đ.á.n.h ngang tai.

Phòng quan sát vang lên những tiếng hét thất thanh liên tục.

Trang Sân Sân bật dậy: “Á!? nhầm ? Chia tay? Là cái 'chia tay' mà đang nghĩ đến ?”

Ngô Diên: “Hình như đó.”

 

Loading...