Quan Linh thầm thấy .
Nếu tuyết do Hàn Tiệp Tư đắp, thì chẳng lẽ là...
Hàn Tiệp Tư với vẻ mặt kỳ quặc đến cửa phòng ngủ nữ, lấy hai con thú nhồi bông hình tuyết từ chậu hoa cạnh cửa sổ.
“ cứ tưởng phát hiện hai con thú bông để ở đây.”
Hai con thú bông vô cùng tinh xảo, một con quàng khăn màu hồng nhạt, một con quàng khăn màu xanh lam. Lúc Hàn Tiệp Tư lấy chúng , bất giác liếc tuyết thật mặt đất.
So với hai con thú bông chuẩn , tuyết khổng lồ và chân thật trông thành ý hơn nhiều.
Hàn Tiệp Tư thoáng chốc chút mất hứng, vẻ mặt trông đến là sầu não về phía Quan Linh.
Nào ngờ, Quan Linh nở một nụ dịu dàng với .
“Cái là cho em ?”
“ .” Trước mặt , Hàn Tiệp Tư đưa hai con thú bông cho Quan Linh, bên còn dán một tờ giấy ghi chú đáng yêu.
Anh dùng tay che tờ giấy ghi chú mới đặt tay Quan Linh.
Quan Linh để ý thấy hành động nhỏ của , mỉm : “Vậy em phòng cất nhé.”
Hàn Tiệp Tư gật đầu: “Ừ.”
Ngay khi Quan Linh , nụ môi cô dần nhạt , khoé miệng cũng mím chặt .
Cô thấy tiếng Tô Vãn Chi vọng từ phía : “Không đắp thì là ai nhỉ?”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Tất cả ở đây đều ai nhận, nếu một trong họ thì chỉ còn một duy nhất: Lục Thanh Yến.
Anh khỏe nên nướng BBQ cùng .
Vừa Tiết Nhất Minh phòng hỏi ăn chút gì , trông vẻ lắm.
Liễu Thư vô thức về phía khu phòng ngủ nam.
Hóa Lục Thanh Yến tức giận là vì cô tuyết do đắp là của Hàn Tiệp Tư.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-khong-giu-mat-lay-lai-met-ghe/chuong-112.html.]
Trong phút chốc, Liễu Thư chẳng còn tâm trạng ăn uống gì nữa.
Hàn Tiệp Tư vẫn hỏi: “Không ?”
Tiết Nhất Minh đáp: “Thế thì chắc là Lục Thanh Yến .”
Hàn Tiệp Tư gật gù vẻ hiểu: “Ra là , xem là hiểu lầm .”
*A a a a a, ngay là Lục Thanh Yến mà.*
*Vậy nửa đêm chạy ngoài đắp tuyết chính là Lục Thanh Yến!*
*Phá án nhé, nguyên nhân Lục Thanh Yến cảm là do nửa đêm ngoài đắp tuyết nên nhiễm lạnh.*
*Tự nhiên thấy thương Lục Thanh Yến ghê, ban đầu còn tưởng là của Hàn Tiệp Tư, thế mà chẳng giải thích một lời.*
*Liệu Quan Linh cảm động nhỉ?*
* thấy là , Quan Linh vốn chẳng thích Lục Thanh Yến, dù gì thì cô cũng chẳng phản ứng gì hết.*
Buổi hẹn hò chiều hôm đó, Hàn Tiệp Tư đưa Quan Linh đến công viên giải trí. Để vòng ngựa gỗ buổi tối, hai xếp hàng đợi suốt nửa tiếng.
Khi vòng , Hàn Tiệp Tư nhiều lời tựa như tỏ tình, chỉ thiếu điều thẳng bốn chữ “ thích em” miệng.
Ánh mắt Quan Linh cũng đặc biệt nghiêm túc, trong con ngươi phản chiếu ánh đèn rực rỡ muôn màu của vòng , tựa như đem hết tâm tư cả lên mặt. Bầu khí mập mờ cứ thế đặc trong gian nhỏ hẹp, ngay cả đội ngũ quan sát viên cũng cảm thán rằng cặp đôi trông chẳng khác nào đang thực sự yêu .
Đối diện với ánh mắt thẳng thắn của Hàn Tiệp Tư, Quan Linh cụp mi nhẹ: “Sao cứ em mãi thế.”