“Vậy như thế, còn ôm bụng nữa?”
“Tớ thật sự .”
Vừa dứt lời, sắc mặt đột ngột đổi, cố nén vài giây nhưng cuối cùng vẫn ho khan hai tiếng.
“Còn .” Liễu Thư đẩy phòng. “Lớn tướng mà còn sợ uống t.h.u.ố.c ? Bị cảm thì cứ nhận .”
Vẻ mặt Lục Thanh Yến lộ rõ vẻ vui: “Không cần.”
Liễu Thư thấy Lục Thanh Yến gì, tìm cốc tự : “Mọi đang bàn trưa nay sẽ tiệc nướng BBQ ngoài ban công đấy, ăn ngắm tuyết luôn. À đúng , còn tuyết to đùng nữa, nhỉ.”
Lục Thanh Yến khựng , đầu về phía Liễu Thư.
Liễu Thư bóc vỉ thuốc, đưa cho : “Hàn Tiệp Tư đắp cho Quan Linh một tuyết to ngoài ban công đấy, bọn tớ đều thấy cả .”
Lục Thanh Yến đưa tay nhận, mà chằm chằm cô, hỏi : “Cậu cái gì?”
“Tớ bảo là Hàn Tiệp Tư đắp tuyết cho Quan Linh đấy.”
“Hàn Tiệp Tư?”
Lục Thanh Yến đột ngột xoay , bước thẳng ban công.
Liễu Thư ngơ ngác, hiểu sai câu nào.
Cô vội đuổi theo, thấy Lục Thanh Yến đang sững tuyết.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Chính là tuyết đó, thế? To ghê nhỉ,” Liễu Thư .
“Cậu ... tuyết là do Hàn Tiệp Tư đắp ?” Ánh mắt Lục Thanh Yến sâu thẳm khó dò, giọng cũng bình thản đến mức cảm xúc gì.
“Ừm, đúng , sáng nay tớ là thấy đầu tiên.”
Lục Thanh Yến im lặng vài giây, lưng về phía Liễu Thư, một nụ châm chọc tự giễu khẽ nhếch môi. Cuối cùng, chẳng chẳng rằng, xoay trở về phòng.
Lần khóa cửa, Liễu Thư thể theo.
Cô ngoài gõ cửa nhưng cũng mở.
Liễu Thư bực, làu bàu: “Cái thế chứ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-khong-giu-mat-lay-lai-met-ghe/chuong-108.html.]
Cô tức tối bỏ về ký túc xá nữ, gặp Quan Linh trở về.
Trong lòng ấm ức chỗ trút, cô liền kể hết cho Quan Linh .
“Quá đáng thật sự.”
Trong phòng chỉ hai , Quan Linh thể quan tâm, đành hỏi một câu: “Sao ?”
“Cậu xem Lục Thanh Yến ghét tớ ? Tớ mang t.h.u.ố.c đến cho , cảm ơn thì thôi còn nhốt tớ ở ngoài,” Liễu Thư bực bội vơ lấy chiếc gối ôm.
“Cậu gì ?”
Tuy Lục Thanh Yến tính cách lạnh lùng, nhưng cũng đến mức đối xử với khác như , chắc hẳn nguyên do.
Liễu Thư đăm chiêu suy nghĩ: “Tớ gì , chỉ nhắc đến chuyện tuyết thôi, còn chạy xem mà. Vốn dĩ chuyện vẫn bình thường, thế mà đột nhiên chẳng , về phòng thèm mở cửa nữa. mà t.h.u.ố.c cảm thì tớ đưa cho , ban đầu còn chối là , rõ ràng là đau dày ho khan.”
“Người tuyết?”
Quan Linh ngờ chuyện liên quan đến tuyết.
“ .” Liễu Thư chợt nghĩ điều gì đó.
Cô Quan Linh với ánh mắt kỳ lạ im bặt.
Chẳng lẽ Lục Thanh Yến tức giận vì Hàn Tiệp Tư chuẩn quà cho Quan Linh ?
Vì thích Quan Linh, nên ghen ư?
Liễu Thư thấy hối hận, lẽ nên kể với Quan Linh, tìm khác để trút giận thì . Vừa nãy trong lúc nóng vội nghĩ nhiều, bây giờ mới nhận .
cần vì chuyện mà tức giận đến thế ?
Liễu Thư bắt đầu do dự, nên tiếp tục hướng về phía Lục Thanh Yến nữa . Đâm đầu tường mấy , là đổi hướng thì hơn.
Sau khi Tô Vãn Chi và Hàn Tiệp Tư ngoài, cả nhóm hẹn cùng siêu thị.
Lục Thanh Yến đang bệnh nên cùng.
Anh ở biệt thự nghỉ ngơi một .