Nghiêm Tự đáp: “Không nữa, chắc đang phòng vệ sinh cá nhân. Hay để tớ lên gọi họ xuống ăn sáng.”
“Được đó.” Liễu Thư đồng ý.
Thấy Quan Linh và Lâm Hâm Nghi tới, Tô Vãn Chi gọi lớn: “Quan Linh, bọn tớ đang đoán xem ai là đắp tuyết đấy.”
“Vậy , là ai ?”
“Vẫn , nhưng chắc sắp .”
lúc , Hàn Tiệp Tư từ lầu xuống. Anh là nhân vật chính của ngày hôm nay, với hai buổi hẹn hò quan trọng nên cố tình chải chuốt một phen.
Anh mặc một cây đồ đen, tay cầm một chiếc túi xách hàng hiệu, đôi giày cũng là giày mới, đây từng thấy mang. Vừa xuống, thẳng về phía Quan Linh và mỉm với cô.
“Mọi đang ăn gì ?”
“Nghiêm Tự nấu cháo đấy, ăn ?” Tô Vãn Chi hỏi.
“Được chứ, vẫn còn ?”
“Còn, trong nồi .” Nghiêm Tự đáp.
“Vậy tớ múc một bát.”
Nghiêm Tự thêm: “À đúng , các cô với tớ về tuyết gì đó.”
Hàn Tiệp Tư ngạc nhiên về phía Quan Linh: “Mọi thấy cả ?”
Cả đám sững sờ.
Liễu Thư buột miệng: “Hóa tuyết đó là do chuẩn ?”
Tô Vãn Chi Hàn Tiệp Tư, nụ chút gượng gạo: “Là cho Quan Linh ?”
Hàn Tiệp Tư gật đầu: “Ừm, Quan Linh, thấy ?”
Quan Linh gật đầu: “Thấy , cảm ơn .”
Biết là Hàn Tiệp Tư , trong lòng Quan Linh thở phào nhẹ nhõm.
“Thấy chứ, to như thế cơ mà…”
Liễu Thư còn hết câu thì Lục Thanh Yến và Tiết Nhất Minh cũng xuống lầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-khong-giu-mat-lay-lai-met-ghe/chuong-106.html.]
Trông Lục Thanh Yến vẻ tiều tụy, sắc mặt lắm, quầng thâm mắt hiện rõ. Đôi môi mím chặt, chẳng còn chút huyết sắc nào. Vốn da trắng, hôm nay trông càng nhợt nhạt hơn.
Anh mặc một bộ đồ ở nhà màu xám đậm, trông càng thêm gầy gò. Vẻ mặt phần mệt mỏi, lúc xuống, một tay vịn lan can, bước chân cũng loạng choạng.
“Mọi đang chuyện gì đấy?” Tiết Nhất Minh hỏi.
“Đang chuyện Hàn Tiệp Tư tặng tuyết cho Quan Linh.” Liễu Thư đáp.
“Người tuyết?”
“ , ở ngay…”
Tô Vãn Chi vội cắt lời Liễu Thư: “Bọn tớ đang ăn cháo Nghiêm Tự nấu đây. Các ăn , ngon lắm đấy. Thời tiết khô hanh, ăn một bát cho nhuận họng.”
“Thế ? Vậy cho tớ một bát.” Tiết Nhất Minh hưởng ứng.
Hàn Tiệp Tư nhanh nhảu: “Để tớ múc giúp . Lục Thanh Yến, thì , ăn ?”
Lục Thanh Yến ho khẽ một tiếng: “Không cần .”
Anh bếp, lấy cốc của tráng qua rót một ly nước ấm, hai tay ôm lấy ly nước lên lầu.
“Cậu ?” Nghiêm Tự thắc mắc.
Tiết Nhất Minh lắc đầu: “Không nữa, nhưng chắc là khỏe. Vừa nãy tớ ho mấy tiếng.”
“Hả? Bị cảm ?” Liễu Thư lo lắng.
“Chắc .”
“Có ai mang t.h.u.ố.c cảm ?” Liễu Thư hỏi dồn.
“Tớ mang, trong vali của tớ , để tớ lấy.” Tô Vãn Chi đáp.
“Tớ với .”
Nghiêm Tự khó hiểu: “Sao cảm nhỉ? Mọi đều khỏe cả mà. Ngoài trời tuy lạnh nhưng trong biệt thự ấm lắm.”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Có thể là do tối qua lúc chơi game ngoài ban công, mặc ít.” Tiết Nhất Minh đoán.
Lúc , TV trong phòng khách đột nhiên sáng lên.