Có Không Giữ - Mất Lấy Lại Mệt Ghê - Chương 105

Cập nhật lúc: 2025-10-18 04:22:04
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quan Linh bỗng nhớ , nửa năm , lúc mới hẹn hò với Lục Thanh Yến, cô từng với rằng mong mùa đông đến thật nhanh.

“Mùa đông thì ?”

“Mùa đông tuyết mà, tuyết rơi lắm.”

“Thế ?”

“Ừm, em cùng ngắm tuyết, còn cùng đắp tuyết nữa.”

“Đến lúc đó .”

“Vậy lúc đó đắp tuyết cho em nhé, ?”

Lúc Lục Thanh Yến trả lời, nhận một cuộc điện thoại dậy mất.

Đợi đến khi , chủ đề cũng bỏ qua luôn, và Quan Linh cũng nhắc nữa.

Anh thể nhớ chuyện cơ chứ.

Quan Linh vội chuyển chủ đề: “Nghiêm Tự nấu cháo đấy, nhờ tớ hỏi xem ăn ?”

“Cháo gì thế?” Liễu Thư hỏi.

“Cháo bách hợp lạc nhân, giúp nhuận giọng bổ phổi.”

Tô Vãn Chi reo lên: “Ối, ngon thế! Cổ họng tớ đang khó chịu đây, cho tớ một bát nhé.”

“Vậy cùng xuống nhà thôi, tiện thể hỏi luôn xem tuyết là tác phẩm của ai.” Liễu Thư đề nghị.

Tô Vãn Chi tán thành: “ , các thì ?”

“Đi chung luôn.” Hình Na đáp.

Lâm Hâm Nghi : “Mọi cứ xuống , tớ đồ xong sẽ xuống ngay.”

Hôm nay Lâm Hâm Nghi là chuẩn chậm nhất. Vừa cả hai nhà vệ sinh đều dùng, cô nàng ngoài chờ mãi mới đến lượt, thành đến giờ vẫn xong quần áo.

“Để tớ đợi .” Quan Linh .

“Ừm ừm.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-khong-giu-mat-lay-lai-met-ghe/chuong-105.html.]

Sau khi những khác khỏi, Lâm Hâm Nghi mới ghé tai hỏi nhỏ Quan Linh: “Quan Linh , thấy trong các bạn nam, ai là hai khả năng là Sói nhất?”

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

Quan Linh cô bạn đang hỏi ai: “Thật tớ cũng đoán chắc , tớ cũng tiếp xúc nhiều với . mà… tớ cảm thấy Tiết Nhất Minh giống, đây chỉ là cảm giác cá nhân thôi nhé.”

“Vậy ?” Lâm Hâm Nghi ngượng ngùng. “Tớ cũng thấy giống lắm, nhưng mà… tớ xem hai mùa , nhiều khi càng giống càng khả năng là Sói, tớ rối quá.”

“Đừng nghĩ nhiều quá, cứ theo trái tim mách bảo thôi. Sau chẳng vẫn còn cơ hội đổi phận ?”

“Thay đổi phận … nhưng mà… ai cũng sẽ đổi .”

“Nếu thật sự duyên phận và thích , thì sẽ đổi thôi.”

mà…”

Quan Linh vỗ vai Lâm Hâm Nghi, an ủi: “Thôi nào, đừng nghĩ nữa, vẫn còn thời gian mà.”

“Ừm.” Lâm Hâm Nghi gật đầu.

Quan Linh với ánh mắt ơn: “Cảm ơn .”

“Cảm ơn tớ gì chứ.”

“Tóm là tớ vẫn cảm ơn .” Lâm Hâm Nghi Quan Linh, bỗng như mở công tắc, một tràng: “Quan Linh, thích ai trong các bạn nam ?”

Chỉ hai , Lâm Hâm Nghi chuyện rõ ràng và dạn dĩ hơn hẳn.

Quan Linh cô bạn, hiệu cho cô ghé sát .

Lâm Hâm Nghi liền kề tai gần miệng cô.

Quan Linh lúc mới khẽ thì thầm: “Bí mật.”

Nói xong, cô véo nhẹ má Lâm Hâm Nghi: “Mau đồ .”

Lâm Hâm Nghi ngẩn , ngơ ngác Quan Linh: “À, .”

Khi Quan Linh và Lâm Hâm Nghi xuống nhà, họ thấy Tô Vãn Chi và Liễu Thư đang bàn tán về tuyết với Nghiêm Tự và Ôn Dã.

Liễu Thư : “Không hai các , thì là một trong mấy còn .”

“Ừm, mấy vẫn dậy ?” Tô Vãn Chi hỏi.

 

Loading...