Nếu bây giờ bánh cho Quan Linh mà vẫn thành phẩm gì, thì Nghiêm Tự lấn át.
Vì , Ôn Dã nghĩ quyết định lý do thật. Anh sẽ xong , tối đợi Quan Linh về đưa cho cô .
“Anh dậy chút đồ ăn thôi.”
Quan Linh gật đầu: “Cổ họng em đúng là khó chịu, chắc là do bật điều hòa khô quá.”
“Anh là nhận ngay. Không , uống cái sẽ nhanh khỏi thôi. Lát nữa ngoài mua thêm ít t.h.u.ố.c cho em.”
“Cảm ơn .”
Thấy Nghiêm Tự quan tâm chu đáo như , Ôn Dã bên cạnh tất nhiên thể như thấy. Anh cũng chủ động : “Em nhớ mặc thêm áo nhé, hôm nay bên ngoài chắc lạnh lắm đấy.”
Quan Linh ngoài cửa sổ, một màu trắng xóa bao trùm khắp nơi, vô cùng xinh .
“Tuyết rơi cả đêm qua ?”
Ôn Dã đáp: “Hình như .”
Nghiêm Tự : “Tối qua khi ngủ bắt đầu rơi , nhưng lúc tỉnh thì tạnh.”
Ôn Dã tiếp lời: “Chắc là tạnh lúc bốn giờ hơn. Tối qua tiếng đóng cửa nên đ.á.n.h thức, dậy vệ sinh tiện thể xem giờ, còn kéo rèm thử thì thấy tuyết ngừng rơi.”
Nghiêm Tự thắc mắc: “Ai mà muộn thế còn ngoài nhỉ?”
Ôn Dã: “Không nữa, lúc mở mắt phòng tối om, rõ, với lúc đó buồn ngủ quá.”
Quan Linh uống một bát cháo là no.
Nghiêm Tự thấy trong nồi vẫn còn thừa nhiều cháo, liền nhờ cô lên lầu hỏi xem ai ăn .
Quan Linh cũng định về phòng nên đồng ý ngay.
Vừa phòng, cô thấy tiếng Liễu Thư reo lên.
“Oa! Ai đắp tuyết to thế !”
Mấy cô gái chen chúc ở cửa ban công, Liễu Thư chạy ngoài từ lúc nào.
Cô gọi lớn: “Mọi mau xem , nó hình như còn chữ nữa!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-khong-giu-mat-lay-lai-met-ghe/chuong-104.html.]
Những khác đều tò mò theo, Quan Linh cũng ngoại lệ.
“Viết gì thế?”
“Hình như là G.L?”
“Nghĩa là gì nhỉ?”
“Chữ cái tiếng Anh ?”
“Tớ , là Quan Linh ?” Lâm Hâm Nghi chợt lóe lên một ý nghĩ, đoán là chữ cái đầu trong tên.
“Thật ?” Tô Vãn Chi Quan Linh.
“Quan Linh, xem , cho ?”
“Người tuyết đắp thật đấy.”
Người tuyết quả thật . To như chắc hẳn mất nhiều thời gian mới đắp xong. Trên nó còn cúc áo và mũ, cổ quàng một chiếc khăn màu đỏ, đáng yêu vô cùng. Thân hình tròn trịa, trắng muốt trông cũng ngộ nghĩnh.
Trên bụng tuyết là hai chữ cái GL bằng bút màu hồng.
“Là ai đắp nhỉ?”
“Tớ .” Quan Linh đáp.
Liễu Thư trầm trồ: “Ai mà lãng mạn thế , đắp tuyết to thế chắc mất công lắm đây.”
“Lát nữa xuống hỏi là ngay, chắc chắn là một bạn nam nào đó .” Tô Vãn Chi .
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Quan Linh chợt nhớ lời Ôn Dã , rằng nửa đêm thấy ngoài. Chắc hẳn đó chính là đắp cặp tuyết .
Là Hàn Tiệp Tư? Hay là Lục Thanh Yến?
Quan Linh nghiêng về khả năng là Hàn Tiệp Tư hơn.
Tuy cả hai đều sẽ tặng quà cho cô, nhưng những chuyện thế , Lục Thanh Yến sẽ đời nào .
Chẳng hiểu vì nữa.