Có Không Giữ - Mất Lấy Lại Mệt Ghê - Chương 102

Cập nhật lúc: 2025-10-18 04:22:01
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tại ký túc xá nữ.

Liễu Thư vẫn đang miên man nghĩ về chuyện .

Lục Thanh Yến trả lời là “Có”, đó liền mệt và về phòng nghỉ ngơi. Những khác cũng chẳng còn hứng thú chơi tiếp.

Trò chơi kết thúc như đó.

Nghiêm Tự và Quan Linh buông tay . Điều kỳ lạ là mối quan hệ của cả hai dường như chẳng hề tiến triển hơn nắm tay , cứ như thể họ chỉ đang miễn cưỡng thành nhiệm vụ mà thôi.

Nghiêm Tự tỏ phấn khích. Trước khi , còn hỏi Quan Linh sáng mai ăn gì để dậy sớm cho cô.

Liễu Thư vẫn luôn dõi theo Lục Thanh Yến, nên cô thấy vẻ mặt vô cùng lạnh nhạt của lúc đó.

Ấn tượng đầu tiên của cô về đàn ông chính là sự bạc bẽo và xa cách.

Anh càng như , Liễu Thư càng tò mò.

Chưa đến ngoại hình là gu của cô, tính cách của cũng khiến cô khám phá. Vì , cô luôn tỏ chủ động với Lục Thanh Yến, nhưng nào tiếp cận cũng lạnh nhạt đẩy .

Có điều, Lục Thanh Yến thích hình như là Quan Linh, mà Quan Linh chẳng hứng thú với .

Nếu thì cô vẫn còn nhiều hy vọng.

Liễu Thư quyết định, ngày mai sẽ chủ động hơn một chút nữa. Chỉ cần Lục Thanh Yến hết hy vọng với Quan Linh, lẽ sẽ tiến gần cô hơn.

 

Những khác đều về phòng, chỉ còn Quan Linh và Hàn Tiệp Tư ở ban công.

Bên ngoài trời se lạnh, Hàn Tiệp Tư cởi áo khoác của choàng lên Quan Linh.

Quan Linh ngẩng đầu , hai tay kéo cổ áo: “Cảm ơn em.”

“Chị ? Hay là ăn gì đó?”

Ánh mắt Hàn Tiệp Tư Quan Linh khác với khi những khác. Dù khi chuyện với cũng mỉm , nhưng khi Quan Linh, trong mắt dường như chỉ duy nhất hình bóng của cô.

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

“Tạm thời thì , ngày mai em còn hẹn với Tô Vãn Chi mà?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-khong-giu-mat-lay-lai-met-ghe/chuong-102.html.]

“Nếu , em hy vọng 24 giờ ngày mai đều thể ở bên cạnh chị.”

.”

“Vậy... em hẹn hò với khác, chị ... để tâm ?”

“Nếu chị thì em sẽ vui ?”

“Vâng.”

Quan Linh mỉm : “Vậy thì chị mong em sẽ vui vẻ một chút.”

Hàn Tiệp Tư rộ lên, để lộ lúm đồng tiền xinh xắn: “Được ạ. Ở bên cạnh chị, thế nào em cũng vui. Kể cả cả, chỉ trò chuyện như bây giờ thôi.”

Quan Linh trêu: “Vậy là ngày mai cũng thế cả ngày nhé?”

“Thế thì . Khó khăn lắm mới cơ hội hẹn hò với chị. Lần còn bao lâu đưa mất, em mới .”

“Vậy ? Xem em vẫn còn canh cánh chuyện nhỉ.”

“Tất nhiên , Ôn Dã đưa chị , em ghim lắm đấy.” Hàn Tiệp Tư hất cằm, vội vàng chữa lời: “Em đùa thôi, chỉ là thấy tiếc một chút.”

Quan Linh gật đầu.

“Hôm nay em nỗ lực để giành hạng nhất đấy, tất cả là để thể hẹn hò với chị.”

Trông lúc hệt như một chú cún con việc , đang vui vẻ vẫy đuôi chờ chủ nhân khen thưởng.

Quan Linh : “Em xuống .”

“Sao ạ?” Hàn Tiệp Tư ngoan ngoãn xuống mặt Quan Linh.

“Cúi đầu xuống.”

Cậu ngoan ngoãn cúi đầu.

Quan Linh vươn tay xoa đầu : “Vất vả cho em .”

 

Loading...