Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Có huyền học trong tay, tôi điên cuồng vả mặt trong giới giải trí - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-10-05 15:37:23
Lượt xem: 148

Mặt trời tháng chín đang thiêu đốt mặt đất, những người vội vã đi lại đều đã ướt đẫm mồ hôi.

An Nhiên đội chiếc mũ lưỡi trai, sống mũi cao và thẳng của cô đang đeo một cặp kính râm mới nhất, cô mặc bộ đồ chống nắng dài tay ngăn chặn tia cực tím.

Trong cái nắng như thế này, cách ăn mặc của cô khiến những người qua đường không khỏi ngoái nhìn. Nhưng An Nhiên dường như đã quá quen với những ánh mắt như vậy, cô không thèm để ý.

Ánh mắt cô chằm chằm nhìn vào quán ăn nhỏ đối diện, cổ họng không ngừng nuốt nước bọt hai lần.

Cô sờ vào chiếc ví trống rỗng của mình, lòng đầy chán nản.

Cô thực sự rất đói, rất muốn ăn cá...

Ai có thể ngờ rằng, người đứng đầu huyền môn như cô lại rơi vào hoàn cảnh như thế này.

Chẳng phải chỉ vì thất bại khi độ kiếp thôi sao? Tại sao lại đưa cô đến một thế giới thiếu thốn linh khí thế này chứ?

Cô còn làm sao có thể tu luyện lại để phi thăng? Thật sự quá khó khăn.

Chưa kể đến việc thân xác này lại là của một ngôi sao nhỏ với danh tiếng cực kỳ tệ...

Và còn nghèo nữa, nghèo đến mức không đủ tiền để ăn.

An Nhiên tuyệt vọng ngồi xổm dưới gốc cây, nắm lấy cái bụng đang quặn đau vì đói.

Đang bối rối, tiếng chuông nhẹ nhàng vang lên từ trong túi của cô.

Cô mở to mắt kinh ngạc, lấy điện thoại ra.

Từ trí nhớ của chủ nhân cũ của cơ thể này, cô biết thứ này có thể dùng để gọi điện, giống như bùa truyền âm vậy.

Màn hình điện thoại sáng lên, ba chữ “Chu Á Tiệp” nhấp nháy trước mắt cô.

Cô nhớ rằng đây có lẽ là quản lý của thân xác này...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/co-huyen-hoc-trong-tay-toi-dien-cuong-va-mat-trong-gioi-giai-tri/chuong-1.html.]

An Nhiên bấm nút nghe, tò mò đưa điện thoại lên gần tai.

“Cô...”

Vừa thốt ra một chữ, thì phía bên kia đã vang lên tiếng quát mắng như vũ bão.

Đào Hố Không Lấp team

“Cô cô cô, cô cái gì mà cô, An Nhiên, cô còn biết nghe điện thoại à? Hừ, tôi còn tưởng cô c.h.ế.t rồi đấy! Cô có biết chiều nay cô có buổi livestream không? Cô có phải là không muốn cơ hội này nữa không? Cô muốn rút khỏi ngành thì cứ nói thẳng! Tôi đã không muốn quản lý cô từ lâu rồi, cô cái gì cũng không biết làm, lại suốt ngày gây rắc rối cho tôi.”

Một hơi phun ra cả tràng dài, rồi tiếp tục mắng.

“Đây là cơ hội cuối cùng của cô đấy. Lần livestream này mà cô không làm rõ vụ lộ ảnh nóng với đạo diễn, thì cứ chuẩn bị tiền đền hợp đồng đi!”

An Nhiên xoa xoa tai mình, thật sự bị làm phiền đến phát bực, chẳng nói câu nào đã trực tiếp cúp máy.

Tiếng của Chu Á Tiệp lập tức biến mất, nhưng chưa kịp để cô thở phào, điện thoại lại reo lên.

Lần này, cô bắt máy, không đợi Chu Á Tiệp mắng tiếp, cô đã lên tiếng trước.

“Cô nói nhỏ thôi, tai tôi không có vấn đề gì, nghe rõ rồi, từ từ nói.”

Bên kia dường như bị thái độ này của cô làm ngạc nhiên một lúc, một lát sau mới chậm rãi hỏi: “Cô đang ở đâu?”

Nhờ khả năng tiếp nhận mạnh mẽ, ngay khi tiếp xúc với điện thoại, An Nhiên đã tiếp thu được cách sử dụng điện thoại từ ký ức của chủ nhân cũ.

Cô mở WeChat, hơi lúng túng gửi vị trí của mình cho Chu Á Tiệp.

Nửa tiếng sau, cô ngồi trong chiếc xe thương vụ mà Chu Á Tiệp cử đến, tận hưởng cơn gió mát từ máy lạnh.

Cặp kính râm che giấu ánh mắt tò mò của cô.

Đây chính là máy lạnh ở thế giới này sao? Hiệu quả chẳng kém gì bùa hạ nhiệt của cô.

Chu Á Tiệp ngồi bên cạnh, không ngừng càu nhàu.

“Tôi nói cô đấy, cô làm loạn gì vậy? Chỉ là tin đồn thôi mà, cô thiếu gì tin đồn? Vụ lộ ảnh nóng lần này rõ ràng là do lão già đó bày trò, cô còn làm mình làm mẩy cái gì? Còn mất tích không thấy đâu nữa.”

Loading...