“Vậy ? Ta  mạng ngươi!”
Nói  tay  thoăn thoắt mở bọc rút vũ y.
Vung một cái, lập tức hóa chim.
Chuỗi động tác mượt và nhanh đến mức   kịp phản ứng, chỉ kịp để lộ tia kinh hoàng.
Móng vuốt  xuyên ngực, móc trái tim còn đập;  rú lên một tiếng,  như hành lễ lớn, đổ gục  mặt .
🌻Chào các cậu đến nhà của Ngạn.
🌻Đọc xong hoan hỉ cho tớ xin vài dòng cmt nhen.
🌻Theo dõi tớ tại fanpage "Bỉ Ngạn Vọng Nguyệt" để cập nhật truyện mới nhaaa
Ta ném trái tim  đống tro.
Rồi thi triển pháp bảo giam hồn .
Vừa nhốt xong,    hồn công chúa lao tới cắn xé .
Ta , nắm pháp bảo, vỗ cánh rời phủ.
Không ngờ cửa phủ   kim giáp vệ vây chặt.
Người cầm đầu chính là Thái tử.
Thật thú vị!
Ta mượn bóng tượng sư tử  mái, đậu ở cửa.
Mở kênh cảm nhận âm thanh từ thế giới bên ngoài của pháp bảo.
Thái tử hạ lệnh: “Tạ Trường An cấu kết Tam hoàng tử, phạm thượng  loạn, âm mưu phản nghịch. Phụ hoàng truyền lệnh g.i.ế.c  tha!”
Cửa phủ  phá vỡ, binh sĩ ùa .
Hồn Tạ Trường An bỗng  như điên: “Đồ dâm phụ! Không ngờ chứ gì, gã tình lang  của ngươi lấy ngươi  mồi nhử!”
Hắn    , lời lẽ lộn xộn nhưng đủ để  đoán   bộ sự việc.
Thì   bí mật quy phục Tam hoàng tử; nhân lão hoàng đế bệnh, mưu đồ bức cung đoạt vị.
Tạ Trường An cũng gốc Kinh Châu, từ lâu  thu phục bà quản sự đồng hương,  đêm nay Thái tử  phủ tư tình.
Nên  xin dẫn một đội hắc giáp mai phục g.i.ế.c Thái tử ngay trong phủ công chúa.
Không ngờ chuồn chuồn bắt ve, chim sẻ rình .
Thái tử tới phủ chỉ là cái bẫy; tối qua Thái tử chỉ phái một tử sĩ đóng thế.
Diễn thật đến nỗi ngay cả công chúa cũng    gì.
Trong tiếng  điên cuồng của Tạ Trường An, hồn công chúa gầm thét phẫn nộ.
“Tiện chủng! Đáng lẽ bổn cung  thiêu ngươi từ sớm!”
Lúc  Thái tử   tẩm điện;  chỉ liếc t.h.i t.h.ể công chúa từ xa  dửng dưng : “Đã gả thì theo chồng. Muội  lấy phản tặc Tạ Trường An thì  cần chôn theo lễ nghi của công chúa.”
Tiếng gào của hồn công chúa chợt tắt,  hóa thành tiếng rên thê lương.
Ta  nhịn , lướt xem ký ức nàng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-hoach-dieu-tra-oan/chuong-8-hoan.html.]
Hóa  khi Tạ Trường An dẫn quân xông , công chúa  nhận  Thái tử  là kẻ đóng thế.
 để lừa , kéo thời gian cho Thái tử thật, nàng   hề hé răng nửa lời.
Ta   mà   nổi.
Ta ghé nghĩa trang ngoài thành, thắp nén hương cho thê tử đáng thương của Triệu Đại Dũng.
Rồi mang pháp bảo chứa hồn bay về Kinh Châu.
Trong tộc  một bà cô điên thích ăn hồn phách .
Chúng  đành giam bà  đỉnh núi, cho bà ăn hồn rắn chuột.
Lần ,  giao hồn Vũ Dương công chúa và Tạ Trường An cho bà.
Bà mừng rỡ, mỗi ngày chỉ cắn vài miếng, đợi chúng khôi phục   cắn tiếp.
Cứ thế, ngày nào cũng  hồn để ăn.
Hai kẻ đó như rơi  địa ngục A Tỳ,   giải thoát.
Họ chán ghét, oán hận , nhưng ngày ngày  đối mặt,  ngừng cắn xé lẫn .
Ta cũng chẳng  trời phạt gì.
Nhờ Tạ Trường An,   hề hút hồn khí sống của công chúa.
Mọi sự tưởng chừng viên mãn.
Mãi nhiều năm , một thiếu nữ trong tộc hỏi :
“Cô cô,  thể tin đàn ông ?”
Ta sững .
Câu chuyện của vô  nữ tử tộc Cô Hoạch hiện lên.
Có tổ tiên Chức Nữ  gã chăn trâu giấu vũ y,  ép sinh con đẻ cái.
Có tỷ tỷ, phát hiện phu quân hai lòng,  dứt áo thì  thiêu vũ y, cuối cùng  nhốt đến chết.
Lại vô  nữ tử Cô Hoạch Điểu  phản bội, bồng con về tộc,   đời gán tiếng cướp chồng cướp con.
Ta nghĩ đến  vợ tội nghiệp của Triệu Đại Dũng, nghĩ đến tiếng rên thê lương của công chúa.
Câu “Không thể” suýt bật .
 lòng bỗng chùng xuống,   nhớ nụ  rực rỡ  vụn vỡ của Lục Vô Trần trong trận diệt yêu năm .
Như pháo hoa nở rộ, ngắn ngủi, tuyệt .
Rồi hóa tro bụi, chẳng còn xương cốt.
Ta nhắm mắt, nước mắt lặng rơi.
“Khương Nguyên, con  tự tìm câu trả lời.”