Kiếp thứ 11,  là một goá phụ. 
Khi tỉnh ,  thấy  đang treo  xà nhà. Nguyên   những lời đồn vớ vẩn ép đến mức  thắt cổ. Ta giãy giụa, mắt trợn trừng, sắc mặt tím tái. Máy mắn hàng xóm  thấy tiếng rên rỉ yếu ớt, liền ghé mắt qua tường  . Chạm  ánh mắt đỏ rực của , họ hét lên ầm ĩ.
Sau một trận náo loạn ầm ĩ,  cuối cùng cũng  thả xuống.
Bọn họ ấp úng xin ,  rằng hiểu lầm ,  ngờ   nghĩ quẩn đến thế.
Ta cảm thấy  chút mới tiễn họ ,  đó vô lực ngã xuống đất.
Thân thể   cha  ,  con cái, gả cho một kẻ đoản mệnh, sống hạnh phúc   mấy năm, nhưng cũng may khi phu quân mất  vẫn để  một căn nhà. Ngày thường nàng  giặt quần áo kiếm sống qua ngày.
Bởi vì bề ngoài khá , dáng   lồi  lõm, nàng    ít kẻ nhòm ngó,  lời đồn nhảm nhí cũng từ đó mà .
Sợ phiền toái,  thường ngày chỉ  ngoài mua thức ăn  lập tức về nhà đóng cửa. Sáng nay   chợ, từ xa  ngửi thấy mùi gà rán thơm nức. Hóa    mở quán bán gà rán, giá cả  chăng,  mua cũng  ít.
Lúc  nhiều  vì mấy ngụm ăn mà   lộ sơ hở. Lần  nhất định  kiềm chế bản . Thế nên,   thẳng  qua, mua ít gạo mì và rau dưa  về nhà.
Vừa mới bắt đầu nấu ăn, cái tên chó c.h.ế.t Thẩm Trầm Chu  gõ cửa.
Ta theo bản năng  đóng cửa đập  mặt , nhưng kiềm chế , giả vờ  quen  mà hỏi: "Ngươi là ai? Gõ cửa nhà   gì?"
Hắn lập tức ôm chặt , mắt đỏ hoe, giọng đầy đau thương: "Nghiên Nghiên... Đừng rời bỏ . Ta    thấy ngươi c.h.ế.t thảm  mặt  nữa. Ta sẽ bảo vệ ngươi,  ?"
Tốt lắm, nguyên  dùng cả mạng sống để rửa sạch thanh danh,  mà giờ    thể tẩy hết vết nhơ nữa. Hàng xóm  bắt đầu chỉ trỏ xì xào,   mà nhức hết cả đầu.
Ta đẩy  , tặng ngay một cái bạt tai mà  thích,  đó dứt khoát đóng sầm cửa . Ông trời, mặt mũi  mất hết .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-gai-xuyen-khong-lai-ngheo-mat/chuong-7.html.]
Thẩm Trầm Chu với cái mặt in dấu tay đỏ rực, trèo tường  nhà, cố chấp đòi ăn cơm  nấu: "Ta còn   ăn cơm Nghiên Nghiên nấu ."
Ăn ăn ăn! Ăn cho căng c.h.ế.t ngươi!
🌟💫Bán Hạ Nương Nương💫🌟
Ta ôm gà rán  mang đến, nhét  miệng một miếng to,  lạnh lùng hỏi: "Ngươi   nhận  ?"
Hắn đáp: "Gà rán mới lưu truyền  lâu, mới lạ  thơm nức, giá rẻ, ai cũng  nếm thử.  chỉ  ngươi giả vờ bình tĩnh  thèm liếc mắt một cái, khác   với  . Thám tử giấu ở nơi tối tăm của  liếc qua là nhận  ngay,  khó để  phát hiện."
...
Biết thế    điều thừa.
Ta giận dữ cắn mạnh một miếng thịt, khàn giọng hỏi: "Rốt cuộc ngươi   gì?"
Hắn rõ ràng  tiêu chí  nam chính. Thế mà   tát một cái mà vẫn khom lưng cúi đầu,  đúng quá  đúng.
Hắn  , thở thật dài một cái: " Chẳng lẽ  thể là  thực sự yêu ngươi? Triệu Nghiên Nghiên,     nhiều ,  thích ngươi."
Thật ? Ta  tin.
Yêu  cái gì? Yêu  tham ăn? Yêu  lười biếng? Hay yêu  hồn phách tán loạn, mệnh mỏng hơn giấy?
", ban đầu  g.i.ế.c ngươi hai . Là  quá đa nghi, coi ngươi như mãnh thú, sóng thần.
"Ta thực sự hối hận. Ngươi và  đều lẻ loi bước  thế giới .   vì bảo vệ ngươi,    diệt trừ ngươi để trừ hậu hoạn.
"Ta sai ."