Đêm đó,   thương đến tìm .
Hắn níu lấy tay áo , bắt  giúp  bôi thuốc. Ta cẩn thận nhẹ nhàng,  mà  vẫn nhịn   khẽ rên, hốc mắt đỏ hoe, ánh mắt yếu ớt  mê .
Cứu mạng! Ai mà chịu nổi ánh mắt  chứ…
Hắn : “Ta  thương, nhẹ một chút.”
Hắn : “Đau… Nghiên Nghiên yêu …”
Ta  dáng vẻ yếu ớt của   cho mê ,   quên mất sự nguy hiểm của con  . Cứ  mà xông thẳng. Sáng hôm  mới phát hiện bản  mắc mưu.
Khi vận động, băng vải  lỏng . Vết thương của  dài một đoạn, qua đêm  kết vảy, may mà  bôi thuốc sớm nếu  tối nay mới lành đấy.
Tên đàn ông chó má  vốn   gì nghiêm trọng! Hắn  lừa gạt !
Ta  gặm đùi gà  tức giận, nhai xong  ừng ực uống canh cá.
“Nghiên Nghiên, ăn từ từ.” Hắn mỉm , còn gắp thêm một miếng cá lư cho .
Sau chuyện đó,   bắt đầu giở trò nịnh nọt. Ta  cảm giác nếu   cả ánh trăng,  cũng sẽ tìm cách hái xuống. May mà   cần ánh trăng,  cần thật nhiều tiền và một ngọn núi!
Ta bắt đầu chuẩn  cho  chuyển sinh . Tiền chôn  tảng đá lớn  đỉnh núi,  tượng Phật ở miếu hoang, trong hang động giữa sườn núi, và  gốc cây to ở chân núi.
Khi  ,  chỉ ôm ,  đồng ý.
Ta cảm thấy mệnh cách của  quá thấp hèn, thật sự quá dễ  nghẻo, c.h.ế.t lúc nào cũng  .  nghĩ , những   chuyển sinh  đều c.h.ế.t cả . Chỉ  chờ họ c.h.ế.t  mới  cơ hội sống sót. Mà  c.h.ế.t thì  gì   phận  .
Ta tiếp tục ăn uống thoả thích,  còn  nhốt ở trong phủ, mắt thường  thể thấy rõ  béo lên. Thẩm Trầm Chu   sống  an nhàn vui vẻ, cũng bắt đầu buông lỏng cảnh giác.
Chỉ hai ngày ,  tìm cơ hội chạy trốn. Xuân Hoa và Thu Nguyệt chỉ  một   bơi, vì thế  chọn cách du hồ, giả vờ ngắm cá  "vô tình" rơi xuống nước.
Thu Nguyệt vội vàng nhảy xuống cứu . Ta mang theo  nhiều trâm vàng, tốc độ lặn xuống cực nhanh, còn nàng   dòng nước cuốn . Mỗi  suýt chạm tới , dòng nước  đẩy nàng xa hơn.
Ta thấy nàng sắp  chịu nổi mới ngoi lên mặt nước để thở. Còn  thì bơi về phía cỏ lau bên hồ. Ta ngắt lấy một đoạn cỏ lau dài, chế thành ống thở,  nấp  trong đó.
Thu Nguyệt  ngừng lặn xuống tìm , tưởng rằng  cũng  nước cuốn trôi, nên càng tìm càng xa. Ta ngược dòng bơi mấy trăm mét, dựa  cỏ lau che chắn  lặng lẽ lên bờ.
Sau đó,  vội vàng bỏ trốn.
 ,  dùng chính  thể của  để lừa  hạ thấp cảnh giác, chỉ để  thể chạy trốn.
Hắn sẽ nghĩ rằng   chết, sẽ chuyển sự chú ý sang những kẻ "hồi sinh" khác, đó đó thả lỏng bắt giữ.
Ta chỉ  sống tự do,     giam cầm,  ép gả,  nhốt trong lồng vàng,  sinh  một đống nhóc con.
Trọng sinh thành động vật cũng  thể tự do, nhưng    . Nhân gian náo nhiệt,  đẽ thế ,  thể   ai    chó  mèo chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-gai-xuyen-khong-lai-ngheo-mat/chuong-4.html.]
Nực  thật,  tưởng  khờ. Hắn rõ ràng sợ rằng sẽ  một kẻ xuyên việt khác phá hỏng kế hoạch của , nên  kiểm soát .    thể c.h.ế.t   tùy cơ trọng sinh,   thể kiểm soát nổi.
Vậy nên,  định dùng chút tình cảm để trói buộc . Ta  thể ngây ngô, nhưng   ngốc. Chỉ  yêu đương thì c.h.ế.t  tử tế. Thà  chó còn hơn!
Ta chạy  hai thành, đang vui sướng ăn thịt nướng, thì  một đám  vây quanh.
Hắn từ trong đám  bước , vẻ mặt lạnh lùng, mang theo sự trách móc giận dỗi:
“Triệu Nghiên Nghiên, ngươi   tim.”
Thật là buồn ,  cháy nhà  mặt chuột mà  còn  tâm trạng yêu đương tiếp.
“Ta là khoa xã hội ,    xà phòng, thủy tinh thuốc nổ, ngày cả công thức gà rán cũng  nhớ,  chỉ là một kẻ vô dụng! Thẩm Trầm Chu, buông tha cho  !”
Hắn bước tới gần: “Ngươi là nương tử của , ngươi   ?”
Ta thấy thế lập tức rút d.a.o kề lên cổ:
“ Người ngươi cưới là Khương Dao, đích nữ nhà tể tướng,  liên quan gì đến Triệu Nghiên Nghiên  cả. Thả  ,    gì uy h.i.ế.p ngươi cả.”
Hắn  thấy máu,  mặt liền lộ  vẻ đau lòng. Không thể  , tên  diễn xuất đỉnh thật!
“Nghiên Nghiên, đừng như …”
Ta ấn lưỡi d.a.o sâu thêm một chút. Ta  chuẩn  sẵn sàng để c.h.ế.t  trọng sinh  nữa.
Không ngờ   thật sự buông tha . Sớm  chiêu  hữu dụng,   dùng từ lâu!
Ta ngạc nhiên  đôi mắt , ánh mắt  sâu thẳm đầy tình ý, nhưng ai mà  trong đầu  nghĩ gì chứ?
Không chần chừ nữa,  lập tức  đầu bỏ chạy.
Trâm vàng của    đổi thành tiền, hành lý gọn nhẹ, theo thương đội  hướng Giang Nam .
🌟💫Bán Hạ Nương Nương💫🌟
 ngay ngày hôm  khi rời khỏi Thẩm Trầm Chu, đoàn thương buôn   cùng  thổ phỉ tấn công.
Một mũi tên xé gió lao về phía ,  thấy rõ quỹ đạo của nó,    thể tránh .
 cơ thể  cứng đờ. Chỉ chậm một nhịp, mũi tên  đ.â.m  gáy .
Cảm giác như chính bản    dâng cổ  lên cho nó …