Tóm ,  muôn vàn khó khăn, chúng  cuối cùng cũng kết hôn.
Khi công khai tin tức, truyền thông lập tức nổ tung, bao nhiêu ánh đèn flash và câu hỏi đều đổ dồn về phía .
Dù  thì, đây cũng là Thẩm Trầm Chu trong truyền thuyết,  từng   lôi lên hot search   bao nhiêu .
   hề hoảng loạn, mà khí thế bức , cho  mặt mũi.
---
Lúc nhận giấy kết hôn,  cuối cùng cũng  thẳng  mắt ,   câu mà   chờ đợi cả đời:
“Ta yêu ngươi.”
Đám cưới thế kỷ  ngọt đến mức khiến   kêu ầm rĩ.
"Ta vẫn luôn nghĩ Thẩm Trầm Chu chỉ là một cái tên hư cấu,  ngờ là  thật, mà còn  trai như ."
"Đây đúng là ‘ quên ước nguyện thuở ban đầu’,   nàng  blogger về cổ phong, suốt ngày gọi tên Thẩm Trầm Chu, giờ cuối cùng cũng tu thành chính quả."
"Muốn  chuyện tình yêu của họ!"
"+1"
.....
"+10086"
Ngay cả khi đám anti lắm mồm  gở, lập tức liền  fans và  qua đường liên thủ chèn ép đến mức  dám hó hé.
Dù  thì hôm nay là ngày vui, bọn họ   những lời khiến   chán ghét.
🌟💫Bán Hạ Nương Nương💫🌟
---
Sau đám cưới, cuộc sống cũng   gì  đổi, chúng  vẫn luôn trói chặt lấy .
Người ngoài    thể cảm thấy quá ngột ngạt, nhưng đối với chúng  mà ,  sớm quen .
Ngược , nếu xa  mới là  thích ứng .
---
Vào ngày công ty của  và Thẩm Nhạc lên sàn chứng khoán, truyền thông hỏi   nguyện vọng gì.
Hắn  đầu  :
"Nguyện vọng của  là,    thể bao dưỡng Triệu tiểu thư."
Ta rùng  một cái.
Chết tiệt,  còn định  cá mặn thêm nửa năm nữa!
Giờ xem   nghiêm túc  phim .
---
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-gai-xuyen-khong-lai-ngheo-mat/chuong-16.html.]
Đến ngày  đoạt danh hiệu Ảnh hậu, truyền thông cũng hỏi  một câu tương tự.
Ta  về phía Thẩm Trầm Chu, nhếch môi  đầy ẩn ý:
"Nguyện vọng của  là, bao dưỡng Thẩm ."
--
Cứ như thế, quãng đời còn  của chúng , mãi mãi dây dưa  dứt.
---
【Thiên Đạo và các nhân vật chính đối thoại】
Thẩm Trầm Chu: "Tại  kéo  đến cổ đại?"
Thiên Đạo: "Xem quá nhiều tiểu thuyết xuyên , thấy nhân vật  đổi thế giới, tạo  văn minh rực rỡ,  cũng  thử xem…"
Triệu Nghiên Nghiên: "Tại   chọn  để ảnh hưởng ?"
Thiên Đạo: "Vì  chỉ thích kiểu như ngươi. Mặc dù ngươi   vô dụng,  c.h.ế.t  sống  bao nhiêu  mới thành công."
Thẩm Trầm Chu: "Những cái hào quang quái dị …"
Thiên Đạo: "Ta tốn bao nhiêu công sức, tạo  ánh sáng, gió nhẹ, hương thơm, đủ loại hiệu ứng… Các loại thao tác phiền toái vô cùng. Thế nào, ngươi  thấy vô cùng , thấy tim đập thình thịch ? Lần đầu tiên ngươi  thấy nàng cảm giác như nào?."
Thẩm Trầm Chu: "Ngay từ cái  đầu tiên,   thấy    , giống yêu nghiệt hơn."
Thiên Đạo: "… Bảo  ngươi g.i.ế.c nàng tận hai ."
Thẩm Trầm Chu nhớ , bất giác đưa tay đỡ trán:
"Thái giám toả hào quang…  kiểu gì cũng thấy kỳ quái!
 mà… Nghiên Nghiên, thật xin , lúc đó chắc đau lắm đúng ?"
Triệu Nghiên Nghiên liếc  một cái:
"Hừ… cũng  đau lắm, mà khoan, các ngươi  ‘ hào quang’ là cái gì?"
Thiên Đạo: " Đương nhiên là  đau, khi đó   chặn hết cảm giác đau của ngươi .
Còn hào quang… chính là thứ  dùng để tạo  cảm giác ‘nhất kiến chung tình’, tạo ánh sáng, bầu  khí, hương thơm… Dù  cũng vô dụng."
Triệu Nghiên Nghiên nhướng mày:
"Vậy  phiền chuẩn  cho  loại  thể sử dụng cả đời ."
Thẩm Trầm Chu thấy vợ thích, cũng  về phía Thiên Đạo.
Thiên Đạo: "… Mệt c.h.ế.t    ?!"