Cô Gái Ngoại Cảm Trở Thành Ảnh Hậu - 90
Cập nhật lúc: 2024-12-08 23:24:44
Lượt xem: 738
Giang Ly đáp: “Cái đó thì dễ thôi. Cậu tìm cớ nào đó để gọi Thang Gia Thật đi. Anh ta không thể mang theo chai cồn khi gặp cậu, như vậy sẽ bị nghi ngờ ngay, nên chắc chắn anh ta sẽ giấu nó đi.
Tớ sẽ quan sát xem anh ta giấu chai cồn ở đâu, đợi cậu kéo anh ta đi, tớ sẽ đổ hết cồn ra!”
Trình Lam ngây người: “…Cách này cũng được sao?”
Nhưng nghĩ lại, cô lập tức cảm thấy kế hoạch của Giang Ly không chỉ khả thi mà còn là chiêu “rút củi đáy nồi”!
Thang Gia Thật bị Trình Lam lấy lý do “có chuyện quan trọng cần bàn bạc” để gọi lên tầng hai, một chỗ vắng vẻ, rồi bị Trình Lam kéo tay áo, nói rất nhiều lời vô nghĩa.
Thang Gia Thật lập tức nhận ra có gì đó không ổn, Trình Lam chắc chắn cố ý kéo anh ta đi!
Thang Gia Thật lập tức chạy về chỗ giấu đồ của mình, quả nhiên chai cồn đã bị đổ hết, bên trong không còn một giọt nào.
Thang Gia Thật thở dài một hơi, đội của anh ta đã thua rồi, giờ chỉ có thể trông cậy vào cô Đàm.
Nếu cô Đàm thành công, thì có thể giúp anh ta thắng ngược. Nhưng nghĩ đến chuyện Giang Ly thà bị phạt đứng còn hơn tập thể dục giữa giờ… Thang Gia Thật cảm thấy khả năng cô Đàm thắng cũng rất nhỏ.
Xử lý xong Thang Gia Thật, Giang Ly và Trình Lam lại chuyển sự chú ý về phía Vệ Dịch.
Trình Lam nói: “Điều kiện thắng của Vệ Dịch là gì nhỉ?”
“Trước hết, Vệ Dịch cũng là một con ma, giống như chúng ta, nếu phơi nắng đủ bảy ngày thì sẽ tan biến, trò chơi thất bại. Nhưng ngày đầu tiên Vệ Dịch đã không ra nắng, vậy là đã tránh được cái bẫy này rồi.”
Giang Ly tiếp lời: “Cốt truyện chúng ta đã suy đoán được phần lớn rồi.
Vệ Bá Vương thường xuyên bắt nạt Giang Hoa Khôi. Giang Hoa Khôi vì muốn nhận học bổng khổng lồ của trường Nghi Vân nên luôn nhẫn nhịn. Cô Đàm vì mối quan hệ không trong sáng với cha của Vệ Bá Vương là Vệ Hữu Tài, nên làm ngơ và thậm chí dung túng cho mọi hành vi xấu của Vệ Bá Vương.
Nhưng cuối cùng Giang Hoa Khôi cũng không chịu được đến kỳ thi đại học. Trước đó, có lẽ Vệ Bá Vương đã tăng cường bắt nạt cô ấy, và cô ấy đã dùng d.a.o gọt hoa quả đ.â.m Vệ Bá Vương một nhát, có thể là c.h.ế.t hoặc bị thương.”
“Trình Thiên Kim là bạn tốt của Giang Hoa Khôi, đương nhiên sẽ giúp cô ấy, nhưng sau đó tại sao cả hai lại c.h.ế.t trong trận hỏa hoạn? Thang Kính Cận đang lau dấu vân tay bên ngoài phòng thí nghiệm hóa học, điều này chứng tỏ liên quan đến anh ta. Nhưng Thang Kính Cận là người nhút nhát, liệu có dám phóng hỏa không…?”
Giang Ly không thể nghĩ ra điểm mấu chốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/co-gai-ngoai-cam-tro-thanh-anh-hau/90.html.]
Trình Lam bất ngờ vỗ tay: “Tớ có một ý tưởng! Có phải ngọn lửa đó vốn là do Trình Thiên Kim và Giang Hoa Khôi đốt không?”
“Giang Hoa Khôi lỡ tay đ.â.m c.h.ế.t Vệ Bá Vương, rồi cả hai cùng nhau đốt xác!”
“Ngọn lửa bùng lên, thiêu rụi t.h.i t.h.ể Vệ Bá Vương, khiến không ai biết cậu ta c.h.ế.t như thế nào! Cả hai muốn giả vờ như phòng thí nghiệm hóa học bốc cháy ngoài ý muốn, và Vệ Bá Vương c.h.ế.t trong đám cháy. Như vậy Giang Hoa Khôi sẽ được miễn tội!”
Giang Ly sáng mắt: “Có khả năng đấy.”
Trình Lam được khích lệ, nói tiếp: “Sau đó có lẽ xảy ra điều gì đó bất ngờ, lửa cháy quá lớn khiến cả hai bị mắc kẹt và c.h.ế.t trong đám cháy. Thang Kính Cận có lẽ tình cờ đi ngang qua, Giang Hoa Khôi và Trình Thiên Kim kêu cứu, nhưng Thang Kính Cận vì nhút nhát không dám cứu, cuối cùng khiến cả hai thiệt mạng.”
Giang Ly gật đầu liên tục: “Logic rất hợp lý.”
(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)
“Nếu vậy, cô Đàm và Thang Kính Cận đều là người, và cả hai đóng vai trò giống hệt nhau trong câu chuyện—làm ngơ khi thấy người khác gặp nguy hiểm. Cô Đàm trong ba năm cấp ba đã làm ngơ trước sự bắt nạt, còn Thang Kính Cận thì thấy hai người trong biển lửa mà không cứu.
“Hai người họ cùng một đội, điều kiện thắng của họ hẳn là khiến ba hồn ma tan biến, để sự lạnh lùng và nhút nhát của họ mãi mãi được chôn giấu. Người c.h.ế.t thì tan biến, còn kẻ sống tiếp tục một cuộc đời mới.”
“Vệ Bá Vương là một đội riêng, tôi đoán điều kiện chiến thắng của cậu ta là vạch trần âm mưu của cô Đàm và Thang Kính Cận, bảo toàn linh hồn của mình, thậm chí khiến Giang Hoa Khôi và Trình Thiên Kim tan biến. Như vậy, sẽ không còn ai trên thế giới biết được tội ác của cậu ta.”
Đến đây, Giang Ly và Trình Lam đã nắm đủ manh mối, đưa ra suy luận hoàn chỉnh, nhưng Giang Ly vẫn chưa hiểu điều kiện chiến thắng của đội mình: “Tìm ra sự thật và công bố nó với thế giới.”
“Chúng ta phải làm thế nào để công bố sự thật?”
“Hiện tại chúng ta đã là hai con ma, theo lý mà nói thì không thể công bố sự thật với thế giới được.”
Giang Ly trầm ngâm một lúc, nói với Trình Lam: “Chúng ta tiếp tục vào văn phòng cô Đàm để trả lời câu hỏi giành manh mối!”
“Cô Đàm và Thang Kính Cận ngay từ đầu đã biết họ là người và chúng ta là ma. Nhưng cậu và tôi lại không biết mình là ma, cũng không biết kỳ thi đại học thực ra đã kết thúc. Những điều này đều là do sau này chúng ta suy luận ra.”
“Điều đó có nghĩa là, sau khi biến thành ma, chúng ta đã ở trạng thái mất trí nhớ. Cô Đàm cố tình đánh lừa chúng ta, khiến chúng ta tưởng rằng còn bảy ngày nữa là đến kỳ thi đại học… Nhưng cô Đàm, một con người bình thường, làm sao có thể khiến hai con ma mất trí nhớ? Và làm thế nào côấy biết rằng ma phải phơi nắng bảy ngày thì sẽ tan biến?”
“Chắc chắn trong chuyện này vẫn còn điều gì đó.”