Có em gái ốm yếu , hai anh trai không dám lấy vợ ! - 386

Cập nhật lúc: 2025-08-17 03:12:53
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Là ." Trần Gia Lễ mỉm gật đầu, đó lẩm bẩm một câu: " đổi nhiều lắm đúng ?"

Quả thật là đổi nhiều. Bùi Từ nhớ Trần Gia Lễ ngày xưa là một nổi bật, là con trai của quan cao cấp, so với những đứa trẻ ở khu quân đội thì trầm hơn. Mọi so sánh và những đứa trẻ ở khu quân đội đều là "lũ nhóc nghịch ngợm". Hơn nữa, Trần Gia Lễ còn là học trò của một đại sư quốc họa nổi tiếng. Ngày xưa, cả thường cùng , trông như những công tử dòng dõi thư hương. Giờ đây, trông vẻ phong trần hơn, bộ quần áo yêu thích cũng bằng bộ đồ lao động nổi bật, chân là một đôi giày vải cũ. Quần áo và giày cùng màu, nhưng giặt sạch sẽ.

"Không nhiều lắm ." Bùi Từ nhàn nhạt.

Anh bố của Trần Gia Lễ đày , chuyện đó từng gây ồn ào lớn. Tài sản và nhà cửa đều niêm phong. Khi trở về từ trường học, mới gia đình họ Trần là một trong những đầu tiên đày nên mới ầm ĩ đến thế.

Trần Gia Lễ hỏi tiếp mà chỉ nhạt: "Cậu đưa vợ về kinh thăm ?"

" . Anh ba Trần thì ?"

Nga

"Nhà minh oan. cũng đưa vợ về." Anh chỉ cằm về phía buồng, "Người bên trong là vợ ."

Bùi Từ nghĩ đến thái độ của hai khi mới lên tàu, bèn liếc Trần Gia Lễ. Tuy nhiên, chuyện của vợ chồng khác sẽ can thiệp, chỉ là hành động theo bản năng.

Trần Gia Lễ Bùi Từ và vợ tình cảm , cảnh Bùi Từ rửa mặt, rửa chân cho vợ là đủ hiểu. Anh Bùi Từ đang nghĩ gì, nên vội : "Cô ... bất đắc dĩ mới lấy ." Hai chỉ giấy đăng ký kết hôn, thậm chí còn ngủ chung.

"Ồ?" Bùi Từ thích mấy chuyện , nhưng nghĩ đến ánh mắt hóng chuyện của vợ nãy, cũng đành lắng , về thể kể cho vợ .

"Ồ, chị dâu trông lớn tuổi lắm nhỉ."

"Mới mười tám."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-em-gai-om-yeu-hai-anh-trai-khong-dam-lay-vo/386.html.]

"Anh ba Trần lớn hơn cô mười bốn tuổi?" Không hiểu , Bùi Từ lúc cảm thấy một cảm xúc khó tả. Anh nghĩ: "Xem và Dạng Dạng vẫn hợp. Mình chỉ lớn hơn em 6 tuổi. Còn ba Trần thì hơn gấp đôi."

Trần Gia Lễ liếc Bùi Từ, thầm hối hận vì những điều . Anh chỉ là bạn học với Bùi Chiêu ( trai Bùi Từ), bạn với Bùi Từ. lời , chỉ thể tiếp: " , nhưng bố khi qua đời phó thác cô cho , sẽ chăm sóc cô thật ."

Chuyện Bùi Từ quan tâm. Trần Gia Lễ với ánh mắt phức tạp: "Sao cứ kể chuyện với ?"

Trần Gia Lễ cũng kể, nhưng ánh mắt của Bùi Từ khiến cảm thấy với Tiếu Tuệ Quân. Anh giải thích, vì khi về thành, chắc chắn sẽ gặp bạn bè, đồng nghiệp cũ. Anh họ hiểu lầm rằng yêu Tiếu Tuệ Quân. Khi còn ở khu đại viện, thiếu những xen chuyện tình cảm của khác. Anh sợ Tiếu Tuệ Quân sẽ khác gây khó dễ.

Hai đàn ông đột nhiên im lặng. Bùi Từ chợt nhớ điều gì đó: " nhớ ba Trần ngày xưa sưu tầm nhiều quốc họa. Chắc giờ vẫn còn chứ?"

Trước đây, Trần Gia Lễ hứng thú với những thứ . Hơn nữa, sư phụ của để nhiều, trong nhà hẳn một phòng riêng để chứa những bức tranh đó. Nghe Bùi Từ hỏi, đáp : "Cậu hứng thú ? Về đến nơi cứ đến nhà chọn một vài bức."

Anh bố thể minh oan là nhờ công lao của nhà họ Bùi. Nghe  Bùi lão thủ trưởng và một vài thủ trưởng khác cố gắng hòa giải cho những đày . Lần , khi nhắc đến chuyện năm xưa, bố cũng may mắn minh oan. Anh Bùi Từ gì thì cứ lấy, đó là điều nên .

"Không cần, chúng sẽ mua theo giá thị trường. Anh ba Trần bán ?"

Trần Gia Lễ nghĩ rằng về thành phố, còn một . Anh thể mãi phụ thuộc bố. Dù năm thể trở trường học việc, nhưng năm nay vẫn tiền để trang trải. Bùi Từ mua một ít cũng thể giải quyết khó khăn mắt.

"Được, đến lúc đó cứ qua chọn."

Bùi Từ ngờ Trần Gia Lễ đồng ý dễ dàng như . Ngày xưa, tuyệt đối sẽ như thế, luôn tỏ kiêu ngạo. nghĩ , cũng nuôi vợ, nên Bùi Từ thấy bình thường. Nếu là , đừng bán tranh, tiền thì bán m.á.u để nuôi vợ cũng chần chừ.

Nghĩ đến vợ, Bùi Từ nán ngoài hành lang nữa. Vợ chuyện lâu như , chắc chắn khát nước. Anh đưa nước cho cô.

Loading...