Vì thế, Giản Chí Anh coi Tạ Quân như một "con cờ bỏ".
Cô thể tiếp tục lãng phí thời gian cho một đối tượng bất , càng thể liều lĩnh đánh cược khi tình hình biến động. Nếu cứ cố bám lấy Tạ Quân, chẳng những thành nhiệm vụ, mà còn nguy cơ bại lộ — điều cấm kỵ tuyệt đối đối với một như cô .
Bởi nhiệm vụ một nguyên tắc nghiêm ngặt: thể thất bại, nhưng để lộ phận.
Chính vì thế, từ đầu, cô mới chọn cách tiếp cận những công nhân ít chú ý nhất. Không nhắm cán bộ kỹ thuật cấp cao, đụng đến lớp quản lý, mà chỉ chọn những đáy hệ thống giám sát — dễ tiếp cận, dễ thao túng, dễ xóa dấu vết.
Thực tế, cô hiểu rõ tình hình hơn bất cứ ai. Những năm gần đây, tổ chức của cô liên tiếp tổn thất. Chỉ tính riêng năm ngoái, căn cứ bắt giữ hàng trăm , trong đó ít là của họ. Hai trạm tình báo hoạt động suốt gần một thập kỷ cũng lượt phá hủy.
Nga
Hiện tại, bộ mạng lưới gần như tê liệt. Cơ sở cũ thanh lọc, mới thể cài cắm, thứ đều đang trong giai đoạn rút lui, bảo . Trong tình hình đó, mỗi một nhân lực còn đều trở thành tài sản chiến lược — thể hao phí, thể hy sinh tùy tiện.
Vào thời điểm , bảo lực lượng cũng là một nhiệm vụ quan trọng.
Giản Chí Anh quyết định sẽ cắt đứt liên hệ với Tạ Quân. Cô sẽ chờ cho chuyện của Trần Đại Dũng lắng xuống tìm cơ hội khác.
“Đồng chí Tạ, bộ phận tuần tra chắc sắp điều đến . cũng về việc đây.”
Tạ Quân một hồi mắng nhiếc om sòm cũng dịu giọng, cơn giận vơi phần nào. Nghĩ , thầm thấy may mắn vì lúc đó lời Giản Chí Anh xúi giục mà trốn việc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-em-gai-om-yeu-hai-anh-trai-khong-dam-lay-vo/284.html.]
Trốn việc thì đành — nhưng lặn xa hẳn như Trần Đại Dũng thì phong cách của . Tạ Quân luôn tự thấy là “ cũ” của xưởng, việc mười mấy, hai mươi năm, trong đầu một suy nghĩ tự phụ rõ ràng: việc lâu như , công lao thì cũng khổ lao, lười trong xưởng một chút ? Chính vì thế, trốn việc thì cũng chỉ loanh quanh trong xưởng, bao giờ xa.
Trái , Trần Đại Dũng là kiểu thích thể hiện. Bề ngoài luôn tỏ tử tế, nhiệt tình, nhưng thực chất thì tính toán hơn ai hết. Vì sợ khác hơn , sợ thiệt thòi, luôn tìm cách luồn lách, đắp lên vẻ ngoài một lớp vỏ chỉn chu.
Cũng chính vì tâm lý đó, việc trốn việc của quang minh chính đại — thì giấu, mà càng giấu càng dễ sơ hở.
Cuối cùng, chính sự khôn vặt đẩy thành kẻ thế , lôi ví dụ cảnh cáo cho cả xưởng.
Có điều, Tạ Quân tất nhiên thể điều . Anh chỉ mừng vì ngu ngốc như Trần Đại Dũng .
giờ Trần Đại Dũng xử phạt, mắng cũng vô ích. Vấn đề là chiều nay sẽ mới điều đến. Nếu là khó tính, khó hòa hợp, Tạ Quân cảm thấy cuộc đời sẽ khổ sở. Mặc dù cũng chẳng ưa Trần Đại Dũng là mấy, nhưng hai việc chung nhiều năm như , cùng nhiều việc mờ ám, nên đáng tin cậy hơn lạ.
Trần Đại Dũng xử phạt, Tạ Quân tuy tự cao cũng dám gây chuyện lúc , chỉ thể kẹp chặt đuôi mà sống. Nghĩ đến những ngày tháng khổ sở sắp tới, cũng còn để ý đến Giản Chí Anh nữa. Dù thì cô là của , nên cũng cần chiều chuộng cô như . Nghe cô , cũng để ý: "Đi thôi. Tối về nấu cho hai món ngon, chuẩn một chai rượu nhé." Anh giải sầu.
Dù hai mối quan hệ mờ ám, nhưng Giản Chí Anh sống trong khu ký túc xá công nhân viên chức, ở đó nhiều. Mọi đều Tạ Quân giúp đỡ Giản Chí Anh nhiều, nên việc cô thường xuyên mời đến ăn cơm cũng chẳng ai nghi ngờ.
Thế nhưng, Giản Chí Anh hôm nay là dịu dàng như khi. Nghe , khóe miệng cô khẽ nhếch lên một nụ mỉa mai. vì Tạ Quân nghi ngờ, cô cắt đứt quan hệ ngay lập tức: "Đồng chí Tạ, mấy ngày nay hậu cần chúng bận lắm, tan tầm sẽ muộn. Anh cứ ăn cơm ở nhà ăn nhé."
Tạ Quân Giản Chí Anh một công việc quan trọng lắm, nhưng việc linh tinh lặt vặt cần nhiều, nên cũng nghi ngờ, đáp: "Cũng . sẽ ăn cơm ở nhà ăn."