Trên đường về nhà, hai vẫn còn đấu võ mồm, nhưng như cũ, Phương Tri Ý vẫn là chiếm thế thượng phong. Mà thật, về khoản , Bùi Từ bao giờ là đối thủ của cô.
“Bùi Từ, về nhà, mà dám cố ý biểu hiện ngoài, đừng hòng đến nhà em nữa.”
“Dạng Dạng, tuyệt đối cố ý, thật sự dễ kiểm soát.” Bùi Từ còn lấp l.i.ế.m cho qua chuyện.
Phương Tri Ý nào dễ qua mặt như thế: “Hừm, mặc kệ cố ý . Nếu để cả hoặc hai em , thì cứ xác định là cánh cửa nhà em vĩnh viễn đóng sập với !”
Bùi Từ thầm nghĩ trong bụng: Anh cả của em tinh như mắt diều hâu, sớm đoán chứ... tất nhiên, những lời dại gì thốt , lỡ chọc giận cô gái nhỏ mặt, hậu quả chắc đơn giản là cấm cửa.
“Ừ, .” – Anh lập tức xuống nước, dám mạnh miệng nữa.
Thật , Phương đại ca , việc lừa dối Phương Tri Lễ là vô cùng dễ dàng. Bùi Từ cũng định tiếp tục cố chấp, nếu lát nữa thật sự cửa nhà thì còn thảm hại hơn.
Dưới ánh mắt "sát thương cao" của cô, Bùi Từ nghiêm túc hơn hẳn. Về đến nhà, thấy lỡ lời hành động nào gây nghi ngờ, Phương Tri Ý mới yên tâm. Cô thậm chí còn kiếm cớ mang ít đồ sang đưa cho cô Đào, nhân tiện lén tiễn đến tận cổng.
Bùi Từ dáng vẻ lén lút, vụng trộm của cô mà buồn bất lực.
Yêu đương gì mà cứ như chuyện thế ...
Công khai đường đường chính chính thì ? Cứ lén lén lút lút, qua chẳng khác gì... là kẻ dụ dỗ một cô gái ngây thơ hiểu chuyện đời!
trớ trêu là, Phương Tri Ý vẻ thích thú với chuyện . Lúc lẻn ngoài, khuôn mặt cô rạng rỡ như mặt trời, mắt cong cong, đến sân là đầu chớp nhoáng trong nhà. Thấy ai phát hiện, cô liền nhanh tay kéo lấy cánh tay , thì thầm như đang chuyện "phi pháp":
“Đi nhanh lên! Không là bắt gặp đấy!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-em-gai-om-yeu-hai-anh-trai-khong-dam-lay-vo/219.html.]
Bùi Từ: …Càng giống!!! o(╥﹏╥)o
Bị cô nắm tay kéo mấy bước, Bùi Từ bất giác chậm , trong đầu bắt đầu tính toán nghiêm túc cho chuyện tương lai. Từ lúc lái xe đến đây, nghĩ mãi. Dự án thử nghiệm bay ít nhất cũng hai tháng nữa mới kết thúc. Mà chẳng lẽ trong suốt thời gian đó, họ cứ tiếp tục yêu đương kiểu "lén lút" thế ?
Anh thể nhẫn nhịn đủ chuyện, nhưng nếu chẳng may phát hiện, danh tiếng của cô mới là điều ảnh hưởng tiên. Còn thì… thật , cũng nóng lòng chính danh, nắm tay cô đàng hoàng, thoải mái gọi cô là bạn gái, hôn nhẹ lên trán cô giữa ban ngày ban mặt mà chẳng né tránh ai cả.
Nga
Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng vẫn nhịn mà mở lời:
“Dạng Dạng … nghĩ… cứ thế mãi lắm .”
“Gì cơ? Không chỗ nào?” – Phương Tri Ý ngẩng mặt .
“Dạng Dạng, chúng là đang hẹn hò nghiêm túc, nhưng bây giờ em xem chúng giống nghiêm túc chỗ nào? Anh cứ như là tên lưu manh thời xưa lừa gạt tiểu thư khuê các .” Nói đến đây, giọng nghẹn . Anh thật sự . Họ đang yêu đương đàng hoàng cơ mà, vì giấu diếm?
Phương Tri Ý ban đầu chỉ là cẩn thận, sợ về đến nhà kịp gì thì cả căn cứ đồn ầm lên. giờ vẻ mặt buồn buồn, ấm ức đến nước mắt của , cô thấy mềm lòng.
điều kiện đưa , nếu đầu đổi thì lợi cho việc "tạo dựng hình tượng nóc nhà" của cô cho lắm.
dáng vẻ tủi c.h.ế.t của , cô chút chột : “Bùi Từ … nghĩ lung tung ?” – Cô ngập ngừng, khẽ kéo tay áo , giọng dịu – “Anh thử nghĩ mà xem, đầu tiên, lừa em chuyện gì đúng ? Thứ hai, là đội trưởng Bùi oai phong lẫm liệt, thể nào đem so với mấy kẻ lưu manh ?”
Cô chậm rãi tiếp, giọng nghiêm túc chút dỗ dành:
“Còn nữa, xem đây chẳng đang tiến từng bước một ? Trước giờ đều nghĩ là trai em, mà nếu đột nhiên em đang quen , thì họ tưởng … lợi dụng từ khi em còn nhỏ. Như lợi cho hình tượng ‘ quân nhân gương mẫu’ của !”