- Nó đổi . - Giang Hàn Thần kinh ngạc khi con trai dám chống đối ông một cách trắng trợn như .
- Trước đây nó bao giờ dám bất kính với như thế…
Người quản gia im lặng. Chủ nhân của ông gần như về phía con trai út khi yêu cầu thiếu gia ly hôn. Ông tiện bình luận, nhưng dường như chuyện quá mức – họ nghĩ việc tìm một phụ nữ sẵn sàng vợ của Giang Thiếu Thành, một tàn tật và thương tật, sẽ dễ dàng đến mức nào?
Ông liếc Giang Minh với vẻ cam chịu. Việc em trong các gia đình giàu cạnh tranh là chuyện lạ, nhưng mối thù hận của Giang Minh đối với trai – vốn ở trong tình trạng đáng thương – vượt xa sự ganh ghét nhỏ nhen, gần như là độc ác.
Giang Hàn Thần lệnh.
- Cắt hết khoản tài chính của nó!
Niềm vui dâng trào trong lòng Giang Minh. Anh trai đây thường tỏ vẻ quyền lực. Giờ thì mày sẽ gì đây, thằng tàn tật? nghĩ, cố gắng che giấu sự hả hê của . Hắn cân nhắc lời khi lên tiếng.
- Bố chắc chứ? Nếu chúng hỗ trợ, sẽ sống thế nào?
- Nó chỉ thể tự trách . Con tốn bao nhiêu tiền cho nó, cố gắng tìm những bác sĩ giỏi nhất ? Vậy mà, thằng con bất hiếu đó vẫn khăng khăng chống đối – vì một phụ nữ, thật thể tin . Không – nó quá xa . Từ giờ trở nó tự lo cho bản … trừ khi nó và cầu xin sự tha thứ!
Trong tâm trí Giang Hàn Thần, con trai ông sai – là một tàn tật, nó nên suy nghĩ hơn, đặc biệt là khi phụ nữ Đường Thu rõ ràng đang lợi dụng nó. Càng nghĩ về sự mềm yếu của con trai, ông càng tức giận.
- Tìm theo dõi phụ nữ đó. - Ông lệnh cho quản gia.
- Và hãy xử lý cô nếu cô tiếp tục hành động như một con điếm khi chồng mặt.
- Vâng, thưa ông chủ.
Giọng của Giang Hàn Thần bớt gay gắt hơn, một điều mà quản gia bỏ qua. như ông dự đoán, ông chủ sẽ bao giờ bỏ rơi con trai – đặc biệt là khi vụ t.a.i n.ạ.n ban đầu của Giang Thiếu Thành…
Khi quản gia rời , Giang Hàn Thần con trai út với vẻ khinh bỉ.
- Tất cả là của con. - Ông lạnh lùng .
- Cho dù con chọn phụ nữ đó , chính hành động của con gây chuyện . Con nên tự suy ngẫm bản . Nếu con thậm chí thể chuyện nhỏ , con thể đảm đương những việc quan trọng hơn trong tương lai?
Lời khiển trách đột ngột khiến Giang Minh bất ngờ. Hắn cúi đầu, lẩm bẩm lời xin .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-dau-thay-the-va-thieu-gia-tan-tat/chuong-44-moi-nguoi-deu-can-duoc-thuyet-phuc.html.]
- Lần , đừng can thiệp chuyện của trai con nữa. Nếu con cứ tiếp tục bất tài như ở công ty, ngay cả bố cũng thể thuyết phục hội đồng quản trị giữ con .
Giọng điệu của Giang Hàn Thần cho phép bất kỳ sự phản bác nào. Thật đáng tiếc – con trai cả của ông tài giỏi nhưng tàn tật, còn con trai thứ hai Giang Minh thì quá ngu ngốc, việc gì hồn, mặc dù vẫn lành lặn. Hy vọng duy nhất còn của ông là con trai thứ tư, hiện đang du học nước ngoài: Giang Hiền Trì.
Bên ngoài biệt thự, Đường Thu dám liếc chồng . Khuôn mặt lạnh lùng như tảng đá. Khi cô định , .
- Chúng sẽ chuyện ở nhà.
Đường Thu nghẹn lời. Sự lạnh lẽo trong giọng của như một khối băng đè nặng trong lồng n.g.ự.c cô suốt quãng đường về nhà, biến thành nỗi lo lắng lạnh lẽo, âm ỉ. Khi xuống xe, cô định đẩy xe lăn cho , nhưng đợi cô giúp đỡ.
Đường Thu buông tay xuống. Chồng cô đang giận – thực sự giận cô. Ngay cả Hà Lôi cũng thể thầm cầu nguyện cho cô. Tuy nhiên, khi thấy cô đó ngây ngốc, thể bỏ mặc cô cơn thịnh nộ của thiếu gia.
- Hãy cho chuyện gì xảy , thiếu phu nhân. - Anh nhẹ nhàng khuyên.
- Hãy giải thích chuyện rõ ràng, và đừng giấu giếm điều gì.
- với , bao giờ…
- , nhưng cần thuyết phục là thiếu gia, chứ . - Hà Lôi hít một thật sâu.
- Hãy nghĩ theo cách : nếu cô phát hiện một phụ nữ khác gọi chồng là bạn trai – bất kể lý do là gì – cô sẽ cảm thấy thế nào?
Đường Thu để những lời của thấm tâm trí .
- Không… lắm, đoán . - Cô thừa nhận.
- . Vì , cô hiểu tại thiếu gia tức giận chứ. Hãy nhớ giao tiếp với một cách đúng mực. Tất cả đàn ông đều cần một chút… thuyết phục. - Anh kết thúc câu bằng một cái nháy mắt.
- Thuyết phục? – Đường Thu cau mày.
Sự khó xử của khoảnh khắc đó thoát khỏi tầm mắt của Hà Lôi, nhưng hiệu bằng môi, điệu bộ hôn.
- Không đây cô vẫn như ? Cũng giống thôi, chỉ cần thêm một chút nhiệt tình. Dùng lưỡi của cô, cởi quần áo của …
- Cởi… quần áo… của …? - Mặt Đường Thu đỏ bừng, và cô mở miệng định ngăn tiếp.
- Hai đang chuyện gì ?