Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 98: Ước gì con còn sống
Cập nhật lúc: 2025-11-18 08:01:13
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cẩm Thư bóng phản chiếu kính xe, nghĩ đến phụ nữ giàu xách túi hiệu LV , khóe mày khẽ nhíu .
Cô đầu , một chiếc xe tải lớn chắn ngang ngã tư, chặn mất con đường qua, cũng còn thấy bóng dáng phụ nữ giàu khí chất nữa.
Cẩm Thư xoa xoa thái dương, lẽ cô đang quá vội vàng cắt đứt quan hệ với nhà họ Vu, nóng lòng tra thế, nên qua đường nào cũng thấy giống , gì chuyện trùng hợp khéo đến chứ.
Xe buýt lắc lư tiến về phía , chiếc BMW chặn đường bởi xe tải bấm còi vài tiếng.
“Phu nhân, chiếc xe tải phía dường như hỏng, qua , nên đường khác để đuổi theo ?” Tài xế hỏi ý kiến.
Chiếc điện thoại di động “cục gạch” đặt trong xe vang lên, đây là loại điện thoại di động trông như cục gạch, giá thị trường hơn 3 vạn một chiếc.
Vu phu nhân hiệu cho tạm dừng, nhấc máy.
“Em yêu, em đang ở thế?”
Nghe thấy giọng chồng, tâm trạng bực bội vì tắc đường của Vu phu nhân dần dịu xuống.
“Em đang đường.”
“Anh đang khảo sát ở nhà máy thực phẩm, em đoán thấy ai ?” Biết ái thê kiên nhẫn, ông trực tiếp công bố đáp án, “Anh thấy Vu Đình Muội , tính cách vẫn như lúc nhỏ .”
Vẫn như lúc nhỏ - nghĩa là Vu Đình Muội vẫn đáng ghét.
Ký ức của Vu phu nhân trở về hai mươi năm .
Vân Vũ
Lúc đó, bà đang mang bầu, Vu Đình Muội lúc bốn năm tuổi gì đó, nhớ rõ mặt mũi thế nào , chỉ nhớ tính cách đáng yêu.
Không lễ phép, còn ném đá bà, c.h.ử.i bà là tiểu thư tư bản, thường trèo tường nhà bà ăn trộm.
“Em gái của cô là Vu Tiểu Muội... gặp ?” Vu phu nhân nhắc đến Vu Tiểu Muội, tim thắt đau đớn.
Đây chính là lý do bà về chúc thọ Vu lão thái thái, bà sợ thấy đứa trẻ đó.
“Không, cô Tiểu Muội lấy chồng , giữ đạo vợ, lăng nhăng tình tứ, còn khuôn mặt vuông chữ điền, mắc đủ thứ bệnh phụ khoa thể nào ngoài , nên hỏi thêm nữa.”
Vu phu nhân im lặng, một lúc lâu mới thở dài một tiếng.
“Đứa trẻ sinh đời, vốn dĩ nào cũng như tờ giấy trắng, hừ.”
Tài xế ông chủ và bà chủ trò chuyện, thầm cảm khái tình cảm vợ chồng hai thật .
Điện thoại di động “cục gạch” tính cước 6 hào một phút, tính cước hai chiều, hai vợ chồng ngày nào cũng gặp mặt, chút cơ hội là tranh thủ tám chuyện, cứ như gọi điện mất tiền .
Theo góc của tài xế, đoạn hội thoại chẳng chút dinh dưỡng nào, tiền gọi điện như , về nhà chuyện ?
Chỉ thể , cuộc sống của giàu thật giản dị vô cùng.
Vu phu nhân cúp máy, cả ủ rũ, như đang tâm sự.
“Phu nhân, chúng tiếp tục đuổi theo ?” Tài xế hỏi.
“Thôi, đuổi nữa.” Vu phu nhân giờ chẳng còn tâm trạng nào nữa.
Chồng nhắc đến việc Vu Tiểu Muội nuôi dạy hỏng, bà thấy trong lòng cảm giác khó chịu, buồn bã.
Thuở đó, bà và Trương Chiêu Đệ sinh con ở cùng một bệnh viện, con gái bà sinh dị tật bẩm sinh, hai ngày thì mất.
Đứa bé gái Trương Chiêu Đệ sinh khỏe mạnh, tiếng vô cùng to.
Vu phu nhân mãi mãi nhớ như in cảnh giường bệnh, tiếng của Vu Tiểu Muội ở phòng bên cạnh, đến sáng.
Bà ước gì con gái thể sống sót.
Năm đó, bà và chồng vì lý do gia thế, chịu ít khổ cực, đó dời nước ngoài, sự nghiệp dần dần phát triển.
Khi sống ở nước ngoài nghĩ nhiều đến , nhưng từ khi trở về Bắc Kinh, bà luôn nhớ về những chuyện ngày , nhớ về đứa con đáng thương tắt thở trong vòng tay bà.
Nếu con gái bà sống đến bây giờ, chắc cũng bằng tuổi Vu Tiểu Muội.
Bà nhất định sẽ bất cập như Trương Chiêu Đệ, để con gái hư hỏng.
Bà sẽ tặng tất cả trang sức của cho con gái, cả mỏ kim cương cũng cho con.
Dẫn con khắp nơi thế giới mở mang tầm mắt, cho con cổ phần trong công ty của chồng, để con trở thành một tiểu thư giàu sang phú quý lo cơm áo, cho con đầy ắp tình yêu thương của cha ...
Vu phu nhân chớp chớp hàng mi gạt giọt lệ, nơi Bắc Kinh , phong thủy thật với bà, những hồi ức quá đau lòng.
Cẩm Thư xách sách giáo khoa, trở sân tứ hợp của nhà họ Vu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-98-uoc-gi-con-con-song.html.]
Đi ngang qua nhà Trương Chiêu Đệ ở sân , trong nhà vang tiếng c.h.ử.i rủa của Trương Chiêu Đệ và chồng.
Đủ thứ cơ quan nội tạng, tổ tông tám đời, thỉnh thoảng xen lẫn cái tên “Vu Tiểu Muội”.
Tiệc tan lâu , mà hai con nhà vẫn c.h.ử.i đủ .
Cẩm Thư nhân lúc họ để ý, thẳng tiến đến nhà Vu Phi ở sân .
Mẹ của Vu Phi thấy cô đến chút bất ngờ, vội cửa xem, thấy chồng và chị dâu đuổi theo, lập tức kéo Cẩm Thư nhà.
“Sao cháu còn dám về? Mẹ cháu và bà cháu đang giận lắm đấy.”
Vu Phi đang bài tập thấy Cẩm Thư thì vui lắm, qua vụ Cẩm Thư lật bàn, cô bé xem cô như thần tượng .
“Cháu mang cho Vu Phi chút quà.”
Cẩm Thư đặt túi lên bàn, Vu Phi chạy ùa đến mở ngay, nụ mặt khựng .
“《Tuyển tập bài giải Toán Trung học》《Luyện thi Đại học cùng giáo viên nổi tiếng》.......???”
Đến nhà chơi, mang theo một túi sách tham khảo, đây là ma quỷ gì ?
“Mấy cuốn là chị chọn kỹ, chắc chắn sẽ giúp ích cho em.” Cẩm Thư vỗ vỗ mấy cuốn sách tham khảo.
Nụ của Vu Phi càng thêm cứng đờ, nhưng cô bé thì nụ dần trở nên chân thật.
“Mấy cuốn sách rẻ , cháu đến thì đến , mua đồ gì chứ?”
Nhìn biểu hiện thì rõ ràng, Cẩm Thư tặng quà đúng sở thích, khá thành công.
“Thím ơi, cháu đến là vì thắc mắc hỏi thím. Cháu sinh ở bệnh viện nào tại Đông Bắc ?”
“Cái —” Mẹ Vu Phi do dự.
Cẩm Thư buổi sáng lật bàn quyết liệt với nhà, buổi chiều đến hỏi chuyện , mục đích quá rõ ràng.
Đứa bé chắc tin tức gì , Vu Phi dính dáng đến chuyện của nhà chị dâu.
Thái độ của bà trong dự đoán của Cẩm Thư, Cẩm Thư chuẩn từ .
“Thím chỉ cần cho cháu tên bệnh viện cụ thể, cùng với ngày tháng năm sinh thật sự của cháu, những việc cháu sẽ tự điều tra, điều tra cái gì cũng liên quan đến thím, nếu thím giúp cháu.”
Cẩm Thư vỗ vỗ Vu Phi.
“Lúc nó thi đại học, cháu đảm bảo điểm của nó sẽ tăng 20 điểm.”
“Thật á?!”
So với việc tố giác Trương Chiêu Đệ, kẻ bất cập bắt nạt bà nửa đời , thì việc tăng 20 điểm trong kỳ thi đại học quá hấp dẫn.
“Lấy sách tiếng Anh của em , lật đến trang em hiểu.” Cẩm Thư triển chiêu lớn.
Tiếng Anh của Vu Phi kém, chỉ sáu mươi điểm, nền tảng yếu khó bù đắp, Cẩm Thư cầm lấy sách tiếng Anh, giảng giải mười phút, Vu Phi bỗng hiểu .
Cô chị giảng còn hơn cả cô giáo dạy tiếng Anh của em nữa!
“Mẹ ơi, con hiểu ! Chị Muội, giờ chị học giỏi thế?”
“Em còn kém môn nào nữa?” Cẩm Thư tiếp tục gia mã, Vu Phi đồng tử chấn động.
Không chỉ thể dạy tiếng Anh?!
Nửa tiếng đồng hồ, Cẩm Thư giảng giải ba môn, kiến thức trọng tâm, điểm thi rõ ràng mồn một.
Vu Phi xong chỉ một cảm giác, nếu chị Muội cứ kèm cặp em như , đừng tăng 20 điểm, tăng 100 điểm, em cũng hy vọng!
Mẹ Vu Phi còn do dự nữa, so với việc học của con gái, cái gì cũng quan trọng.
Bà , bà sẽ hết!
“Cháu sinh ở phương Bắc xa xôi nhất của Tổ quốc, gần biên giới nước Nga, lúc đó cả hai vợ chồng điều lao động cải tạo ở lâm trường, chị của cháu sinh , cách mấy năm , chị mới bế cháu từ bệnh viện về.”
là , ngôn ngữ là một nghệ thuật.
Mẹ Vu Phi , Vu Đình Muội sinh , Cẩm Thư là “ bế từ bệnh viện về”, nửa chữ nhắc đến chuyện ruột thịt.
Mẹ Vu Phi sợ Cẩm Thư hiểu, đành thẳng một chút.