Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 97: Cô ấy cười giống phu nhân lắm
Cập nhật lúc: 2025-11-18 08:01:12
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những món ăn thừa dùng hết cùng với đĩa bát, rơi xuống đất vỡ tan tành.
Tất cả đều hành động của cô cho sửng sốt.
Đã từng chứng kiến cãi vã, từng thấy đ.á.n.h giằng xé, nhưng từng thấy cảnh lật bàn!
Vừa lên quân bài át chủ bài, chẳng cần chuyển tiếp gì ?
Đây vẫn là Vu Tiểu Muội, cái bao đựng nỗi uất ức của nhà họ Vu?
“Trời ạ!” Vu Phi ôm lấy con gà , mắt lấp lánh như , đây chẳng là việc cô từng mơ tưởng nhiều trong mộng tưởng ban ngày, nhưng ngoài đời dám ?
Mỗi tụ họp gia đình, bà lão Vu đều bắt của Vu Phi - sinh con trai - để “phê phán” bà, bất mãn với việc đứa con trai út cung phụng “đồ tốn tiền” học.
Vu Phi chỉ dám tưởng tượng trong đầu cảnh lật bàn của bà, hôm nay chứng kiến cảnh lật bàn thật, quả thực là quá ngầu.
“Bà họ gì?” Cẩm Thư khi lật bàn đến mặt bà lão Vu xuống bà, bà lão Vu sợ hãi lùi một bước.
“Cháu gì đấy?”
“Cháu hỏi bà, bà họ gì ?”
“Bà cháu họ Ngô, cháu hỏi gì?” Trương Chiêu Đệ trả lời, bà vẫn còn choáng, hồn cú sốc lớn từ việc Cẩm Thư lật bàn.
“Một phụ nữ họ Ngô, suốt ngày lo lắng chuyện nhà họ Vu tuyệt tự tuyệt tôn? Bà thật sự nên cảm ơn Đảng, nếu lời kêu gọi của Đảng vài năm , bà ngay cả một cái tên đầy đủ trong gia phả cũng đáng , , Vu Ngô thị? Và cả bà nữa, Vu Trương thị?”
Ánh mắt của Cẩm Thư lượt quét qua bà lão Vu, đến Trương Chiêu Đệ.
Vào những năm 80, quốc gia sức thúc đẩy việc đưa phụ nữ gia phả, đó phụ nữ thậm chí đáng tên, chỉ thể xuất hiện trong gia phả với phận “mỗ mỗ thị”.
Trương Chiêu Đệ hơn 40 tuổi, vẫn đang vật lộn ở tuyến đầu để sinh con trai, bà lão Vu thà để đứa cháu gái triển vọng như Vu Phi thôi học, cũng dồn lực gia đình để cố sinh con trai.
Trong lòng Cẩm Thư, gia đình chính là những kẻ buôn trộm trẻ sơ sinh, ngu đáng đời, trộm trẻ sơ sinh nữ của khác còn tính nhấn c.h.ế.t.
Cẩm Thư lật bàn mà chút áp lực tâm lý, cô vui, thì đừng ai mong vui!
“Vu Tiểu Muội, mày dám, đây là tiệc thọ của bà mày!!!” Vu Tài Phúc tức đến run rẩy, xông tới định đ.á.n.h Cẩm Thư.
Bố của Vu Phi ngăn cho đánh, của Vu Phi ngăn Trương Chiêu Đệ, và hiệu cho Cẩm Thư, bảo cô nhanh chóng rời .
Hai vợ chồng chắc cũng nhẫn nhịn Trương Chiêu Đệ và bà lão Vu lâu lắm .
Không khí một thoáng hỗn loạn, Cẩm Thư - kẻ tạo hỗn loạn - nở nụ thật tươi, chân thành chúc phúc cho bà lão Vu đang tức sắp ngất:
“Hôm nay là lễ thượng thọ 66 của cụ, cháu chúc cụ ăn cơm đút, đẩy, sống lâu trăm tuổi.”
Rồi hướng về phía Trương Chiêu Đệ và Vu Tài Phúc đang tức sắp nổ, chắp tay: “Cũng chúc hai hiếm muộn mà con cháu đầy đàn, dùng bữa ngon miệng nhé, bye~”
Vẫy tay, rời phong độ.
“Mẹ, chị Tiểu Muội ý là gì ?” Vu Phi hỏi nhỏ .
Một tràng lời của Cẩm Thư, vẻ như là lời chúc phúc, nhưng dường như chỗ ?
Mẹ của Vu Phi bóng lưng của Cẩm Thư suýt bật , đứa bé , đây thấy khẩu khí lưu loát thế?
Vân Vũ
Ăn cơm đút, đẩy, chẳng là bà lão Vu sớm muộn gì cũng thể tự chăm sóc bản , nhưng còn sống lâu trăm tuổi, nghĩ thôi thấy khổ sở, chí.
Câu dành cho vợ chồng Trương Chiêu Đệ, hiếm muộn mà con cháu đầy đàn, còn tuyệt hơn.
Mẹ của Vu Phi bao năm nay ít tức giận với chồng bà lão Vu và chị dâu Trương Chiêu Đệ, nên biểu hiện của Cẩm Thư hôm nay, bà vô cùng hài lòng, vô cùng thoải mái, hả .
Cẩm Thư rời khỏi nhà họ Vu, thẳng tiến đến hiệu sách Tân Hoa.
Cô nghĩ cách mở điểm đột phá với của Vu Phi , giải đáp bí mật thế của , thì mối quan hệ với Vu Phi.
Còn gì thể tăng thiện cảm hơn là nâng cao thành tích học tập của một học sinh cấp ba?
Cẩm Thư định mua một sách tham khảo gửi tặng, thể hiện một tay mặt của Vu Phi, thực hiện một buổi dạy học tại chỗ.
Kiếp cô từng là học bá, mấy chuyện chỉ là chuyện nhỏ.
Cẩm Thư mà lấy lòng ai, về cơ bản đó thoát khỏi lòng bàn tay cô.
Dành hẳn hai giờ đồng hồ, chọn một chồng sách tham khảo hữu ích, Cẩm Thư hài lòng.
Cẩm Thư xách chồng sách tham khảo nặng trịch, ước tính bữa tiệc nhà họ Vu cũng tan, cô định một đòn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-97-co-ay-cuoi-giong-phu-nhan-lam.html.]
Khi băng qua đường, ánh mắt Cẩm Thư tình cờ quét qua góc phố, dừng .
Một phụ nữ mặc váy lụa đang kêu cứu.
“Bắt kẻ trộm!”
Cẩm Thư kịp khuôn mặt phụ nữ đó, chỉ thấy một bóng vút chạy qua mặt, là tên trộm!
Người phụ nữ đó giày cao gót, đuổi theo khó khăn.
Cẩm Thư do dự, duỗi chân, dứt khoát hất té tên trộm đang xách túi xách.
Tên trộm ngã xuống đất, kêu đau ối ói, Cẩm Thư dùng chân đè xuống, hô to.
“Hắn là kẻ trộm!”
Người qua đường ùa đến vây quanh, tên trộm đường thoát.
Cẩm Thư nhặt chiếc túi xách từ đất lên, hóa là một chiếc LV, hàng hiệu LV!
Thập niên 90, dùng đồ ? Gia đình gì thế, khá giàu .
Người phụ nữ chạy tới, thở hổn hển cảm ơn.
“Cảm ơn cháu.”
“Không gì, cẩn thận nhé.” Cẩm Thư vẫy tay, tiện thể liếc vài bà trùm hàng hiệu mang túi LV .
Trông ba bốn mươi tuổi, tóc búi kiểu cổ điển dân quốc, váy lụa, khá duyên, là ngay bà phu nhân nhà giàu.
Khí chất quý phái kiểu khác với kẻ trọc phú, là dòng dõi giàu nhiều đời mới nuôi dưỡng .
Không hiểu , Cẩm Thư cảm thấy bà chút quen quen.
Người phụ nữ đỡ lấy chiếc túi từ tay Cẩm Thư, tên trộm dọa, nhịp tim nhanh, phản ứng cũng chậm nửa nhịp.
Ngẩng đầu Cẩm Thư, phụ nữ sững .
“Trên mặt cháu gì ?” Cẩm Thư với bà.
Người phụ nữ lắc đầu, ánh mắt hoang mang, dường như kịp phản ứng.
Xe buýt Cẩm Thư đợi tới, cô lên xe chỗ, vẫn quên thò đầu ngoài nở nụ thiện với bà trùm hàng hiệu đang ngây , hiệu tạm biệt.
“Phu nhân, ngài chứ?” Tài xế mặc vest chạy tới, kịp thấy nụ của Cẩm Thư.
Xe buýt chạy, Cẩm Thư rút đầu , tay đặt lên thái dương suy nghĩ.
Sao cô cảm thấy bà trùm hàng hiệu mang túi LV đó, quen thế nhỉ? Đã gặp ở ?
“Cô gái ... giống ngài lắm.” Tài xế thẫn thờ .
Khi Vu tổng khởi nghiệp ở hải ngoại, theo chân Vu tổng, từng thấy diện mạo lúc trẻ của phu nhân.
Bà trùm hàng hiệu, tức phu nhân họ Vu, chợt vỡ lẽ, đúng , cô gái đó giống bà thế?!
“Đuổi theo chiếc xe buýt đó, cảm ơn cô trực tiếp!” Phu nhân họ Vu hành động của đột ngột, nhưng trong lòng bà cứ tò mò về cô gái đó.
Sao giống lúc trẻ đến thế? Lẽ nào cha lúc trẻ ở ngoài món nợ tình nào? Đứa con gái ngoài giá thú bỏ đại lục
Tài xế lái xe tới, chiếc BMW xanh trắng thu hút ánh của qua đường.
“Sao xe nhiều vết tay thế?” Phu nhân họ Vu nhíu mày.
“Vừa mới đưa lễ thọ cho nhà ông Vu Tài Phúc, nhà họ sờ đấy, kịp lau xe.”
Tài xế mấy thiện cảm với nhà đó, mấy kẻ nhà quê thấy thế giới, sờ xe thành thế nào !
Chiếc BMW đuổi theo xe buýt hai trạm dừng, phu nhân họ Vu thấy cô gái giống .
Cẩm Thư xe buýt lúc cũng phản ứng , bóng trong kính xe trợn mắt.
Bà trùm hàng hiệu LV ... giống khuôn mặt hiện tại của cô quá!