Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 56: Nhân chứng vật chứng đều đủ, ngươi còn có gì để nói?

Cập nhật lúc: 2025-11-17 15:25:37
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiểu Vương mòn mỏi chờ đợi Cẩm Thư trả lời.

Không chỉ tò mò, những em khác trong trạm cũng tò mò kém.

Lâm Nghị Hiên là hùng chiến đấu sống trong huyền thoại, Tiểu Vương xem là thần tượng cá nhân.

Hắn thường kể cho trong trạm về những chiến tích của Lâm Nghị Hiên.

Nhân vật trong huyền thoại luôn đầy bí ẩn, khi Lâm Nghị Hiên nhắn Tiểu Vương chuyển lời, các em khác cũng thấy.

Mặc dù hiểu, nhưng ai nấy đều cảm thấy ... kinh ngạc.

Anh hùng chiến đấu quả nhiên là phi phàm, xem lời nhắn gửi cho vợ của kìa, ai mà hiểu nổi!

Cẩm Thư nở nụ , nhưng tiểu nhân trong lòng bắt đầu phun lửa.

Lâm Nghị Hiên đúng là đồ vô liêm sỉ! Bày đặt mấy lời lẽ thô tục như , bảo cô dịch thế nào chứ?!

Tiểu Vương vẫn đang mong chờ chị dâu giải đáp, Cẩm Thư đành c.ắ.n răng gượng giải thích.

"Câu đầu tiên, thể hiện tinh thần sợ khổ, sợ mệt, sợ nhân cách tan nát thành từng mảnh của Lâm nhà em."

Cái nhân cách đầy màu sắc của , sớm gãy nát thành bột !

Tiểu Vương nghiêm túc gật đầu, ừm ừm, nữa?

"Câu , thể hiện luôn tâm niệm nhiệm vụ, nhưng cũng đến hương khói trần gian, đúng như câu ..." CPU trong đầu Cẩm Thư sắp bốc khói .

" như câu , thế giới dẫu khói lửa chiến tranh nhưng cũng hương thơm của hoa, ngày mai của cũng sẽ lãng mạn như em !"

Cẩm Thư thực sự bịa thêm nữa, ngay cả lời bài hát cũng lòi .

"Hay lắm!!!" Tiểu Vương vỗ tay.

Mặc dù lời giải thích của chị dâu hiểu, nó liên quan gì đến lời nhắn của đại đội trưởng chứ?

thể phủ nhận nội dung đầy năng lượng tích cực!

Quả hổ là quân phụ, xem nhận thức của kìa!

Cuối cùng cũng tiễn Tiểu Vương , Cẩm Thư lau vội những giọt mồ hôi tồn tại trán.

Nếu kéo dài thêm nữa, cô cũng bịa nổi nữa .

Lâm Nghị Hiên tên khốn đó, gan lớn mà lòng cũng... lắm sóng gió.

Nghĩ đến Lâm Nghị Hiên, khóe miệng Cẩm Thư nở một nụ , nhưng chẳng mấy chốc thế bởi nỗi lo âu.

Không chuyến của an .

Chui tận sào huyệt của đối phương để bắt , nếu bắt , công lao cũng chẳng thuộc về - một ngoại viên, còn nếu bắt thương...

Cẩm Thư xua tan hình ảnh khủng khiếp trong đầu, tự nhủ tin tưởng năng lực của , nhất định sẽ bình an trở về.

Vào buổi chiều, em nhà họ Lý chuyển băng từ trong cửa hàng , Ngô Nhị hôm qua bán khá nhiều nên hôm nay cũng bổ sung thêm một ít.

Mấy thanh niên lấy hàng xong thì khóa cửa chống trộm .

Lâm đại cô chạy từ đằng xa tới.

"Đợi !"

"Đi nhanh thôi, bả chắc chắn chẳng lời ho gì !" Mấy em thấy là bà , ôm lấy băng từ phóng mất.

Lâm đại cô mà chạy kịp mấy thanh niên tráng kiện , mệt đến nỗi thở .

Nhìn cánh cửa chống trộm đóng chặt, bà tức giận, dùng sức đá cửa.

Cẩm Thư mở cửa hàng, tới lấy vài cuốn băng, nhân tiện nhắc đến chuyện tiền nong.

Kết quả là em nhà họ Lý cho bà cơ hội mở miệng, mà bà cũng dám trực tiếp đến nhà họ Lâm.

Ký ức đau đớn từ đối đầu với Cẩm Thư đây vẫn còn in hằn trong trí nhớ.

Chẳng chiếm chút lợi lộc nào, về tay cam lòng, Lâm đại cô đành đá cửa chống trộm cửa hàng băng đĩa để trút giận.

"Chị cả, chị gì thế?" Một giọng nam vang lên từ bên cạnh, Lâm đại cô ngẩng đầu .

Là một đàn ông trung niên, dáng thẳng tắp, trông còn quen, dường như gặp từ lâu .

"Ông là—"

" là Phùng Kiến Quốc, đồng đội của Lâm Tranh, chị nhớ ?"

"À, là ông ." Lâm đại cô nhớ .

Lâm Tranh chính là cha của Lâm Nghị Hiên, khi ông hy sinh, chính đàn ông đưa hộp tro cốt về, lúc đó nhớ hình như ông là chính ủy đoàn thì ?

Nghĩ đến phận của đàn ông, Lâm đại cô lập tức nở nụ giả tạo.

"Ngài đến việc gì, sắp cấp thêm tiền tuất tiền thưởng cho em trai ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-56-nhan-chung-vat-chung-deu-du-nguoi-con-co-gi-de-noi.html.]

"Ừm— Không ."

Nghe thấy tiền, Lâm đại cô giả nữa, hờ hững hỏi: "Thế ông đến gì?"

" tìm hiểu tình hình hôn nhân của Lâm Nghị Hiên với chị, chủ yếu là tìm hiểu về vợ mới cưới Vu Tiểu Muội của ."

Mắt Lâm đại cô sáng rỡ, đây chẳng là tự đ.â.m đầu họng s.ú.n.g của bà ?

"Cô , thứ gì! Tác phong sinh hoạt cực kỳ kém, cứ nháy mắt đưa tình với đàn ông nọ!"

"Với đàn ông nào?"

"Ừm—" Lâm đại cô tên cụ thể, bởi vì vốn dĩ chẳng .

"Dù cũng thứ !"

"Chị , chứng cứ cụ thể gì ?"

"Cái — Có đấy!"

Lâm đại cua bỗng nhớ đến đến nhà họ Lâm, tủ đầu giường của Tôn Anh đặt một bát đậu tăm!

"Cô bất hiếu! Mẹ chồng Tôn Anh thành thực vật , đối ngoại thì giả vờ hiếu thuận, đóng cửa thì ngược đãi em dâu tội nghiệp của ! Trời ơi, Tôn Anh , mệnh cô khổ quá~~~"

Lâm đại cô vỗ tay một cái đùi, thuận thế định bệt xuống đất.

"Dưới đất phân chim đấy." Phùng Kiến Quốc nhắc nhở, đầu gối khụyu xuống của Lâm đại cô duỗi thẳng .

" bất hiếu với Tôn Anh, là bằng chứng đấy! Tôn Anh ghét nhất đậu tăm, thế mà cô ngày nào cũng cho uống! Chuyện ông cứ hỏi là ngay, tội nghiệp quá !"

Phùng Kiến Quốc nhíu mày, xem chuyện bằng chứng xác thực .

Những chứng cứ mà ông nắm lúc , vợ mới của Lâm Nghị Hiên quả thực thứ gì.

Dạo gần đây Phùng Kiến Quốc nhận một bức thư nặc danh, tố cáo vợ của Lâm Nghị Hiên, rằng thanh danh của cô ở địa phương cực kỳ kém.

Vốn dĩ chuyện như thế , ở cấp bậc của Phùng Kiến Quốc cần thiết trực tiếp hỏi thăm, nhưng ngặt nỗi, liên quan đến Lâm Nghị Hiên.

Cậu là dòng m.á.u duy nhất của đồng đội Lâm Tranh, là một sĩ quan tiền đồ, lệnh điều động của cũng đang trong tay Phùng Kiến Quốc.

Sắp thăng chức, xảy chuyện như , nếu xử lý , để lọt đến tai cấp , sẽ ảnh hưởng lớn đến tương lai của Lâm Nghị Hiên.

Vân Vũ

, mấy hôm nay Phùng Kiến Quốc tranh thủ thời gian đến đây, mặc thường phục để quan sát ngầm.

Những gì ông thấy, là một tiểu thương thuê trẻ em công, chỉ chạy theo lợi nhuận.

Giờ đây thêm lời khai của cô của Lâm Nghị Hiên, ấn tượng của Phùng Kiến Quốc về Cẩm Thư càng tệ hơn.

Một phụ nữ phẩm hạnh đoan chính như , để bên cạnh Lâm Nghị Hiên, chẳng sẽ gây họa hoạn ?

Nghĩ đến đó, trong mắt Phùng Kiến Quốc dần dần chủ ý.

Đã đến lúc gặp phụ nữ đó .

Phùng Kiến Quốc đến nhà họ Lâm sáng hôm .

Cẩm Thư đang cho Tôn Anh uống đậu tăm, thấy tiếng gõ cửa, còn tưởng là hàng xóm sang, nào ngờ là một đàn ông trung niên từng gặp.

"Xin hỏi ông tìm ai?"

" tìm cháu."

"Chúng quen ?" Cẩm Thư hỏi.

Cô cảm thấy đàn ông xa lạ, nhưng trực giác mách bảo cô, đàn ông mắt , tuyệt đối thường.

Trên ông khí chất giống Lâm Nghị Hiên, chính là cảm giác ... "chính trực".

Trên dân thường hầu như ít khi thấy khí chất .

" là thượng cấp của Lâm Nghị Hiên, tiếp nhận tố cáo từ quần chúng, cháu hành vi bóc lột lao động trẻ em, ngược đãi trưởng bối, nên tới để xác minh." Phùng Kiến Quốc tự giới thiệu.

Cẩm Thư đến đoạn , não bộ lập tức vận hành hết tốc độ.

Xem , cô khác hãm hại .

Nếu cô xử lý chuyện , Lâm Nghị Hiên chắc chắn sẽ ảnh hưởng.

"Lao động trẻ em nào? Cháu ông đang gì."

Lời Cẩm Thư dứt, Thắng Nam nhảy nhót chạy .

"Chị dâu, em mang đậu tăm đến cho chị nè~"

Phùng Kiến Quốc thấy từ khóa "đậu tăm", biểu cảm càng thêm lạnh lẽo.

Lao động trẻ em bóc lột, đậu tăm dùng để ngược đãi chồng, nhân chứng vật chứng, đều đủ cả .

 

Loading...