Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 157: Anh có đi theo cùng đĩa ấy không?
Cập nhật lúc: 2025-11-19 06:43:59
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Trước đây cũng từng những lời giống Long T.ử Ngang ?” Cẩm Thư .
Trịnh Hân mặt lập tức biến sắc.
Những lời Vu Duệ Ngôn khi ở kinh thành, mãi là một cái gai trong lòng Trịnh Hân.
“Em đừng xuyên tạc ý của ! Chuyện giống .” Vu Duệ Ngôn Cẩm Thư cho choáng váng đầu óc.
Đứa em gái , chẳng lẽ là nhặt từ thùng rác về !
“Chính , dù đàn bà Trái Đất c.h.ế.t hết, cũng thèm Trịnh Hân!” Cẩm Thư lặp "lời hùng hồn" ngày của tên trai bất lương .
Ra đời lăn lộn, sớm muộn gì cũng trả giá, bắt nạt của cô, hỏi qua ý kiến của cô ?
Trần Trần hít một lạnh, lẽ nào bà nuôi một thằng con trai đúng chất đồ bất lương?
Lâm Nghị Hiên xuýt xoa hai tiếng, vỗ vỗ Vu Duệ Ngôn.
“Nghe vẻ, còn giống đồ bất lương hơn cả Long T.ử Ngang.”
“Nói bậy! Lúc đó chỉ là tới đó đại, lời lúc đó tính ? Hoàn lời thật!”
“Vậy lời thật lòng của là gì? Thỏ ăn cỏ hang?” Cẩm Thư tiếp tục lặp những lời mà tên trai bất lương .
“ về đây.” Sắc mặt Trịnh Hân khó coi dậy, cô chỉ cần ở thêm một giây nữa thôi là nước mắt sẽ tuôn rơi.
Cô vất vả lắm mới quên những lời khó của , giờ nhớ .
Trịnh Hân chạy ngoài, Vu Duệ Ngôn chần chừ đuổi theo, quên ngoảnh liếc Cẩm Thư.
“Vu Cẩm Thư, em đợi về tính sổ với em!”
Cẩm Thư trốn lưng Lâm Nghị Hiên mặt với .
“Anh đ.á.n.h thắng chồng em hãy !”
Lâm Nghị Hiên giơ tay bó tay.
“Mặc dù tinh thần đồng cảm với , nhưng sáng , là nô lệ của vợ.”
Đã là nô lệ của vợ, thì giúp chứ giúp lẽ .
Vu Duệ Ngôn c.h.ử.i thề một câu, tạo tội nghiệp gì to lớn lắm mới nhận đứa em gái điều , còn cả cái tên em rể nô lệ vợ nữa!
“Anh trai con thật sự nổi giận chứ?” Trần Trần từng thấy con trai tức giận như .
“Giận cái gì? Anh còn cảm ơn con!” Cẩm Thư cửa sổ.
Trịnh Hân chạy xuống tầng , Vu Duệ Ngôn đuổi theo, dường như chuyện với cô.
Trịnh Hân , Vu Duệ Ngôn ôm chầm lấy cô.
“Nhìn nhanh! Phương pháp cấp cứu Heimlich, tái hiện tình huống!” Cẩm Thư chỉ tay xuống .
Cả nhà đồng loạt , ngoại trừ vợ chồng Cẩm Thư, tất cả đều hít một lạnh.
“Đây là... chuyện gì ?” Trần Trần hoang mang.
“Lát nữa giải thích, lấy máy ảnh nhanh lên, nhanh!” Cẩm Thư chỉ huy bố, mau lấy máy ảnh.
Cô nhận lấy máy ảnh, chĩa cặp đôi , click click chụp lia lịa.
Chụp xong, Cẩm Thư lộ vẻ mặt thỏa mãn, vỗ vỗ chiếc máy ảnh.
“Bằng chứng ở đây , nếu dám động quản lý cấp cao của em, chịu trách nhiệm cũng cho em một lời giải thích, em sẽ đóng cửa thả Nghị Hiên đ.á.n.h mỗi ngày.”
“Đóng cửa, thả ?” Lâm Nghị Hiên nhíu mày, câu lạ thế?
“Trong nhà mạnh nhất, thả thì thả ai?” Cẩm Thư lý thẳng nhưng khí cũng mạnh.
“Anh trai con khi nào thì quen với tiểu Trịnh ?” Vu Hoằng Văn thắc mắc.
Hai đứa trẻ quen nhiều năm như , cũng thấy vấn đề gì.
“Bây giờ vẫn xác định quan hệ, nhưng ôm thì chắc cũng sắp thôi, bố thành kiến gì về môn đăng hộ đối chứ?”
Vu Hoằng Văn im lặng, để ông đột nhiên tiếp nhận việc thư ký quen với con trai, cũng cần một chút thời gian.
“Mẹ đây quan tâm! Trước đây cái Lý Hạc còn là gia đình nho học đấy, cô chuyện gì?”
Trần Trần bày tỏ thái độ dứt khoát và trực tiếp.
“Mẹ thấy tiểu Trịnh là , chín chắn, năng xử sự cũng đắn, là một cô gái trẻ sạch sẽ, nếu xứng thì chính là thằng con trai lăng nhăng của xứng với !”
Trần Trần xông thẳng về phía ông chồng già.
Vu Hoằng Văn cảm thấy oan, ông gì , trút giận lên ông?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-157-anh-co-di-theo-cung-dia-ay-khong.html.]
“Tác phong sống của cái thằng lăng nhăng đó vấn đề, chính là của ! Con dạy là tại cha, những chuyện nó bên ngoài đều giấu , đúng ?”
Vu Hoằng Văn mặt mày ngượng ngùng, mặt con gái con rể, đừng cho ông chút thể diện nào như chứ.
Cẩm Thư gật đầu, giúp .
“ , mà báo cáo ? Có theo cùng đĩa ?”
“Linh tinh gì thế...” Vu Hoằng Văn méo miệng, con gái mà bày trò thế!
“Cái gì! Cùng! Đi! Đĩ?!” Giọng của Trần Trần suýt chút nữa bật cả trần nhà.
“Nhà còn hầm thịt kho tàu bếp, vợ ơi, về xem thử nào!”
Lâm Nghị Hiên thấy vợ châm ngòi chiến tranh , lập tức dắt vợ chạy trốn.
Bố vợ đáng quý, vợ càng , nhưng vì vợ, cả hai đều thể vứt bỏ.
“ , đúng !” Cẩm Thư vui vẻ theo Lâm Nghị Hiên chuồn lẹ.
Vu Hoằng Văn thấy Cẩm Thư chạy trốn, giận buồn .
Không là con gái là chiếc áo ấm ?
Chiếc áo ấm của ông, rách toạc thế ?
Lúc Cẩm Thư chuồn về nhà đóng cửa, vẫn còn thấy tiếng gầm của .
“Dùng sức một , khuấy đảo cả nhà 'một cục hòa khí' như ? Em sợ quét khỏi cửa ?” Lâm Nghị Hiên nhướng mày.
“Quét cái gì? Em đây là giúp nhà bài trừ hiểm họa ngầm. Bố em trong việc dạy dỗ trai em vốn vấn đề, em cào một trận là đúng .”
Cẩm Thư nhận vấn đề từ góc độ chiến lược lâu dài.
Hai mươi năm nữa, lão tổng công ty niêm yết vì vấn đề đạo đức mà ảnh hưởng giá cổ phiếu, còn ít ?
Tổng giám đốc công ty nhỏ hoành hành ngang ngược ai quản, doanh nghiệp càng lớn, để mắt càng nhiều.
Bối cảnh đặc biệt của Lâm Nghị Hiên trong tương lai, cũng cho phép một chút vết nhơ nào.
Rèn sắt cần tự cứng, càng sớm ràng buộc những đàn ông trong nhà, khả năng bùng nổ scandal trong tương lai càng nhỏ.
“Cứ để tiếp tục phát triển như , thì khác gì so với đồ bất lương như Long T.ử Ngang, những kẻ vật hóa phụ nữ? Có tiền là giỏi ? Có tiền là thể đ.á.n.h giá rõ ràng phụ nữ tùy ý chơi bời ?”
Là một nữ doanh nhân, Cẩm Thư càng thể nổi những thói ăn chơi trác táng của lũ đàn ông hôi hám đó.
“Nếu bố em mặc nhiên thừa nhận thứ giá trị quan xuyên tạc vật hóa phụ nữ của chủ nghĩa tư bản, ông quản trai em? Đến đây phát triển, thì tuân theo quy củ của đại lục, em gia tộc lớn mạnh , vì những vấn đề nam nữ linh tinh như mà kéo giá cổ phiếu nhà xuống!”
“Nhà lên sàn ?” Lâm Nghị Hiên hỏi.
“Bây giờ thì , nhưng sẽ !”
Cẩm Thư khí thế lộ ngoài, liếc .
“Sao, mặt bọn đàn ông bất lương giùm ?”
Mặc dù cảm thấy ông nhạc liên lụy bởi thằng con trai lăng nhăng, cũng oan uổng, nhưng xuất phát từ tinh thần thà c.h.ế.t bạn c.h.ế.t , Lâm Nghị Hiên lập tức lắc đầu.
“Anh đây là đàn ông gốc thẳng ngọn ngay, chủ nghĩa tư bản tàn ác thể tha hóa !”
Cẩm Thư hài lòng gật đầu, đây mới là đàn ông cô , sạch sẽ, chuyên nhất.
“Nhớ lấy lời hôm nay, dưa chuột sạch, ở em đây sẽ cơ hội .” Cẩm Thư giơ tay dấu kéo.
Cô dung thứ cho ngoại tình.
Lâm Nghị Hiên trợn to mắt. Hình như thứ gì đó lọt ?!
“Con gái, tìm.”
Trần Trần gõ cửa bước , đưa điện thoại di động lớn cho Cẩm Thư, trở về phòng với sát khí ngút trời, bà còn tiếp tục thẩm vấn ông chồng già bao che cho thằng tiểu bất lương .
“Alo?” Cẩm Thư nhận điện thoại, giọng của Vu Phi vang lên.
“Tiểu Thư, Trương Chiêu Đệ bỏ trốn .”
“Ủa?”
“Bả t.h.a.i , bên đó thả bả , bả liên lạc với Vu Tài Phúc, cả hai chạy trốn ngay trong đêm.”
Vân Vũ
“Có chạy ?” Cẩm Thư hỏi.
“Lúc bả chuyện với , lỏm một câu, cũng trùng hợp, hình như bả về phía bên cháu , Vu Tài Phúc và Vu Đình Muội cũng ở đó.”