Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 143: Món quà này đúng là... quá nổ tung rồi còn gì!
Cập nhật lúc: 2025-11-19 06:43:44
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bữa tiệc kết thúc, Cẩm Thư nhân viên đưa các vị khách nước ngoài lên phòng nghỉ lầu.
Vu Hoằng Văn say khướt, hai nhân viên đỡ ông. Vu Duệ Ngôn vẫn còn , nhưng bước chân bắt đầu loạng choạng vẽ vòng tròn.
Hắn ôm lấy Trịnh Hân, Trịnh Hân gắng gượng đỡ . Cẩm Thư chạy giúp đỡ thì Vu Duệ Ngôn đuổi .
"Con bé đừng quấy rầy! Cô là của !" Vu Duệ Ngôn , thở nồng nặc mùi rượu.
Cẩm Thư nheo mắt, cô cảm thấy trai đang giả say một cách trơ trẽn lắm ?
Diễn xuất kiểu , cô tin .
Trịnh Hân tin chắc việc Vu Duệ Ngôn say là thật, mặt đầy lo lắng.
"Hay là đưa Tổng Duệ Ngôn khám ? Không ngộ độc rượu ?"
"Ngộ độc giấm thì còn khả năng hơn..." Cẩm Thư lẩm bẩm nhỏ, quả nhiên, cô thấy ánh mắt tinh lóe lên trong đáy mắt trai.
Say cái nỗi gì, rõ ràng là mượn rượu giả điên.
" về nhà!" Vu Duệ Ngôn dựa đầu lên vai Trịnh Hân la lên.
" sẽ đưa và Vu tổng về ngay."
" về nhà ông già! về nhà của , I want to go home~~~"
Vu Duệ Ngôn còn huýt sáo theo giai điệu bài saxophone nổi tiếng "Going Home", trông như thật sự say .
"Huýt sáo cái gì 'Going Home', nên hát bài “Không thể lời tạm biệt” mới ."
Vu Duệ Ngôn trừng mắt với Cẩm Thư, con bé chuyên phá đám ?
Trên đời một đứa em gái đáng yêu đến thế?
Cẩm Thư, ở góc độ mà Trịnh Hân thấy, dùng khẩu hình một tiếng động : "Em là Sứ giả Công lý!"
Cô chỉ về phía chân lý, giúp đỡ lẽ chứ thiên vị .
Vu Duệ Ngôn tức đến nỗi lỗ mũi như phình to .
Cẩm Thư thậm chí còn dùng tiếng Quảng Đông hát nhỏ:
"Trôi nổi trong sóng như dòng thác, lẽ nào nỗi nhớ ~ Anh em đau lòng đến mức thể lời tạm biệt”
Đây là em gái, nếu là em trai, Vu Duệ Ngôn đ.á.n.h nó , đúng là quá đáng ghét!
"Muốn đàn ông của em đuổi theo em như thế nào ? Bí kíp cưới vợ, giá cả tình , 100 nghìn, thể nợ, 2 tháng trả em." Cẩm Thư toe toét giơ tay .
Nhìn trai khai thông thế , giả say như con hoẵng ngốc, Cẩm Thư kiếm chút lợi từ .
"Anh quan tâm!" Vu Duệ Ngôn miệng , nhưng lòng động.
Ừm, nếu Trịnh tiểu heo đang ở bên cạnh, thật sự mua bí kíp từ đứa em gian thương ...
Cảm nhận Trịnh Hân đang , Vu Duệ Ngôn thẳng , phong độ vuốt tóc.
"Vu Duệ Ngôn của phụ nữ nào mà chẳng , xưa nay luôn là phụ nữ theo đuổi ! cần bí kíp gì?!"
"Ái chà!" Cẩm Thư nỡ , trai hai trăm rưỡi , đúng là độc bằng thực lực.
Trịnh Hân , đẩy tay đang đặt vai cô , lạnh lùng :
"Vậy thì để những phụ nữ của đỡ , kẻo tưởng cũng đang theo đuổi ."
Vu Duệ Ngôn méo miệng, thật sự ý đó mà.......
"Điều nỡ thấy nhất là em lưng với ” - Câu hát tiếng Quảng Đông phát âm chuẩn của Cẩm Thư vang lên, thật đúng lúc.
Vu Duệ Ngôn thấy Trịnh Hân bỏ thẳng ngoảnh , tiếng hát đầy khiêu khích của em gái, ngọn gió đêm lạnh lẽo thổi qua, lòng lạnh giá.
"Á!!!" Tiếng thét của Trịnh Hân vang lên từ phía .
Vẻ say giả vờ của Vu Duệ Ngôn lập tức tan biến, chạy nhanh đến bên Trịnh Hân, thần sắc căng thẳng.
"Sao ?"
"Người, !" Trịnh Hân chỉ về phía , trông vẻ sợ hãi.
Cẩm Thư và Vu Duệ Ngôn cùng lúc theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-143-mon-qua-nay-dung-la-qua-no-tung-roi-con-gi.html.]
Chỉ thấy phía xe nhà họ, một đất, bất động, sống c.h.ế.t.
" nhớ lúc đặt hành lý lên vẫn ai, xe chúng đ.â.m chứ?" Trịnh Hân ôm lấy ngực, Vu Duệ Ngôn vỗ vai an ủi cô.
Trong lúc hai tương tác, Cẩm Thư bước tới xem .
"Là Lý Hạc?" Cẩm Thư nhận , bất tỉnh đất chính là Lý Hạc.
Lý Hạc bệt đất, tay chân dang rộng. Bên cạnh tay cô một con búp bê - là búp bê chứ?
Cẩm Thư cũng chắc lắm.
Nhìn hình dáng giống như một con búp bê, dường như từ một loại thực vật nào đó. Điều khiến sợ hãi nhất là, Lý Hạc đầy những con côn trùng.
Nhìn kỹ , bụng con búp bê xé toạc, bên trong ngừng bò những con côn trùng nhỏ. Những con côn trùng ken đặc từ bụng búp bê lan khắp Lý Hạc, bò trong bóng tối.
"Á!" Trịnh Hân một cái sợ, lập tức bám chặt lấy Vu Duệ Ngôn.
Nhiều côn trùng như , thật đáng sợ!
"Cô đang thực hiện nghi thức nguyền rủa bí ẩn gì ?" Cẩm Thư khi thấy, phản ứng đầu tiên là như .
Tay cầm búp bê bằng thực vật, bụng búp bê mổ xẻ, côn trùng bò , thế nào cũng giống như đang thực hiện một nghi thức hắc ám nào đó.
"Trên búp bê tên em ?" Vu Duệ Ngôn thấy, con búp bê đáng sợ rõ ràng một mảnh giấy nhỏ, "Tiểu Cẩm"!!
Không khỏi hít một lạnh, Lý Hạc độc ác quá!
Lại dám nguyền rủa em gái như !
Vu Duệ Ngôn dù lúc cãi với em gái yêu g.i.ế.c thế nào, vẫn quý em gái.
Lý Hạc nguyền rủa em gái như thế, Vu Duệ Ngôn tuyệt đối thể nhịn .
"Khoan —" Cẩm Thư đưa hai ngón tay, gắp mảnh giấy búp bê xuống.
"Nét chữ ... giống chữ Nghị Hiên quá ?"
Lâm Nghị Hiên bằng cả hai tay, nhưng một cách nghiêm túc, thuận tay trái, chữ tay trái hơn một chút.
Chữ giống chữ của Lâm Nghị Hiên, và cách gọi "Tiểu Cẩm" , chỉ mới gọi.
"Em nhớ , nãy gửi một cái hộp đến, em để ở cốp xe — chính là cái đó!" Trịnh Hân chỉ cái hộp bên chân Lý Hạc, cái hộp rõ ràng cô để trong cốp xe, ở ngoài?
Vân Vũ
Cẩm Thư đột nhiên nhớ tới cuộc điện thoại đầy tự tin của Lâm Nghị Hiên hôm qua, là quà gì đó, lẽ là con búp bê ?
"Rốt cuộc là chuyện gì? Lý Hạc lấy một đống côn trùng, nhét búp bê, dọa em gái ?" Vu Duệ Ngôn trăm mối tìm lời giải.
Cảnh tượng mắt quả thực kỳ quái.
Cẩm Thư vòng quanh Lý Hạc, tình huống mắt, cô cũng chút hiểu nổi.
Những con côn trùng nhỏ màu đen vẫn ngừng bò , Cẩm Thư chỉ thể tránh xa bụng Lý Hạc, cúi xuống bấm huyệt nhân trung của cô .
Dưới kích thích, Lý Hạc tỉnh dậy.
"Á!!! Có côn trùng!" Lý Hạc hét lên.
"Làm ?" Cẩm Thư hỏi Lý Hạc.
Lý Hạc sợ đến mất hồn, cuối cùng Cẩm Thư ném con búp bê xa, giúp cô dọn sạch côn trùng , Lý Hạc mới bình tĩnh .
" gì cả..." Ánh mắt Lý Hạc tránh né, vẻ tội.
" nhặt búp bê về đây." Cẩm Thư bộ lấy, Lý Hạc vội kéo cô .
Nỗi sợ côn trùng buộc Lý Hạc sự thật.
Vừa cô dùng chìa khóa xe tự phối, mở cốp xe, thấy con búp bê bên trong, lòng ghen tuông bốc lên.
Cô tưởng đó là món quà Vu Duệ Ngôn tặng cho Trịnh Hân, tức giận dùng tay x.é to.ạc bụng búp bê.
Sau đó, "ùa" một cái, những con côn trùng ken đặc bò .
Lý Hạc sợ côn trùng, trực tiếp ngất .
Cẩm Thư xong im lặng vài giây, vụ án phá.