Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 139: Người chín sớm thường chín muộn
Cập nhật lúc: 2025-11-19 06:43:40
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cẩm Thư tự tin rằng, đòn hỗ trợ của cô là cực kỳ hiệu quả.
"Giám đốc nhà máy gì chứ? Hắn chắc chắn chân thành." Vu Duệ Ngôn nóng nảy quát với Trịnh Hân.
Trịnh Hân sững sờ , Cẩm Thư thì hết sức hài lòng, chẳng là thuận theo tự nhiên ?
"Loại giám đốc nhà máy nào mà trúng cô chứ? Biết chỉ nguồn lực đằng cô thôi!"
Câu của Vu Duệ Ngôn thốt , mặt Trịnh Hân từ đỏ chuyển thành tái, môi cô run rẩy.
Cẩm Thư xoa thái dương, trai cô thế nào, cái miệng như ?
Cái miệng chuyện thì thà đừng mở còn hơn, diễn trò c.h.ế.t tiệt ...
"Tổng Duệ, xin nghỉ việc." Trịnh Hân gồng lên một trong lòng, cô cảm thấy cảm xúc của sắp bùng nổ.
"Nghỉ cái gì!" Vu Duệ Ngôn cũng bùng nổ.
Chẳng lẽ cô cùng cái ông giám đốc nhà máy đôi cánh liền cành?!
"Anh cho rằng vấn đề cá nhân của sẽ ảnh hưởng đến hoạt động của công ty, né tránh, xin nghỉ việc!"
Trịnh Hân xong bước .
Vu Duệ Ngôn sốt ruột như lửa đốt, giơ tay định kéo cô , tay Trịnh Hân vốn chảy máu, kéo một cái càng đau đến mức kêu thét lên.
Cẩm Thư thực sự thể chịu nổi nữa, cô chứng kiến bộ quá trình Vu Duệ Ngôn tự đào hố chôn .
"Anh đừng theo mà phá rối nữa, để em ." Cẩm Thư ném cho ngốc của một câu, nhanh chóng đuổi theo Trịnh Hân.
Nước mắt Trịnh Hân trào ngay khi khỏi sân viện, đến mức Trần Trần gọi từ phía cô cũng thấy.
"Sao ?" Trần Trần thấy Trịnh Hân vẻ , liền hỏi Cẩm Thư.
"Bị con ngốc nhà em chọc giận đó."
"Anh con trai nhà chị thật đấy, trêu chọc tiểu Trịnh gì? Cháu mau dỗ dành !" Trần Trần giao trọng trách cho Cẩm Thư.
Trịnh Hân theo nhà họ Vu suốt chặng đường qua, trong nước ngoài nước hai bên chạy, chỉ góp sức trong kinh doanh, mà chuyện gia đình của ông chủ cô cũng giúp đỡ ít.
Vợ chồng Vu Hoằng Văn coi trọng cô, Trần Trần cũng quý cô, thấy thư ký Trịnh oan ức, vội vàng sai Cẩm Thư giúp đỡ.
Trịnh Hân bước nhanh, gần như là chạy ngoài.
Lúc cô đau lòng phẫn nộ, trong đầu chỉ lảng vảng hình ảnh ánh mắt vẻ khinh thường của Vu Duệ Ngôn.
Anh "loại giám đốc nhà máy nào mà trúng cô chứ", câu như lời nguyền ám ảnh trong lòng Trịnh Hân.
Trịnh Hân chỉ nhanh chóng rời khỏi nơi đau lòng , lang thang mục đích.
Đằng tiếng còi xe vang lên hai tiếng, cô đầu , thì là Cẩm Thư lái xe tới.
"Tiểu thư, cô bằng lái xe ?"
"Vẫn ." Cẩm Thư hớn hở.
Trịnh Hân dám nữa, dừng , Cẩm Thư từ xe bước xuống, nhường vị trí lái xe cho Trịnh Hân.
Trịnh Hân là nghỉ việc, nhưng từng trong nhà họ Vu, cô vẫn để trong lòng, cô thể để Cẩm Thư bằng lái chạy lung tung.
"Đi ? đưa cô qua." Trịnh Hân hỏi Cẩm Thư.
"Đến công viên Bắc Hải , dạo."
Trịnh Hân lái xe đến công viên Bắc Hải, Cẩm Thư bước xuống xe, cô cũng chỉ thể theo Cẩm Thư cùng xuống xe.
Suốt chặng đường, cảm xúc của Trịnh Hân cũng bình tĩnh , nước mắt mặt khô, chỉ là nỗi đau trong lòng vẫn còn âm ỉ.
" xem phim truyền hình, một câu thoại thích: Người chín sớm thường chín muộn, kiêu ngạo nóng vội. Câu dùng để miêu tả trai là thích hợp nhất."
Câu thoại , xuất phát từ một bộ phim quân sự nổi tiếng đời , Cẩm Thư thích.
"Chín sớm tại chín muộn?" Trịnh Hân hỏi.
Nghe thật mơ hồ, chẳng là trái ngược và mâu thuẫn ?
"Lấy trai ví dụ, sinh ngậm thìa vàng, cũng trải qua một thời gian khó khăn với bố , theo nghĩa nghiêm ngặt, cũng là công t.ử bột bẩm sinh."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-139-nguoi-chin-som-thuong-chin-muon.html.]
Địa vị xã hội của nhà họ Vu những năm đầu cao, trong thời đại mà ai cũng thể c.h.ử.i Trần Trần là tư bản, tuổi thơ của Vu Duệ Ngôn chắc chắn đối mặt với ít khó khăn và ánh mắt khinh thường.
"Lớn lên trong môi trường như , ắt hẳn hiểu chuyện hơn những đứa trẻ bình thường, thì cô đấy, rành chuyện đời, bà mưu mô gì, trai để bảo vệ bà , chắc chắn sẽ chín sớm hơn những đứa trẻ bình thường."
Vu Duệ Ngôn đối với nữ giới trong nhà trách nhiệm nặng, dù là em gái, đều dùng hết khả năng để bảo vệ họ.
Nhà họ Vu gặp chuyện, thậm chí với Cẩm Thư, cùng bố về liều mạng.
"Tại chín muộn, bởi vì bề ngoài lớn, nhưng tâm trí thực sự trưởng thành , đặc biệt là trong cách đối xử với tình cảm, thái độ của chín chắn."
Vu Duệ Ngôn lớn lên trong gia đình cha yêu thương , tiếp nhận mô hình tương tác của cha , lớn lên cũng lặp con đường tình cảm của cha .
lúc đó, phận của khác.
Một quý công tử, vẫn ngây thơ tìm kiếm một tình cảm pha tạp, Cẩm Thư cần hỏi cũng , chắc chắn từng tổn thương trong tình cảm, cuộc sống đ.á.n.h cho tơi bời.
"Tình đầu của trai , hoặc mối tình thời trẻ của , từng tổn thương nặng ?"
"Sao cô ? Anh với cô ?" Trịnh Hân cảm thấy khó tin.
Cô chuyện , cũng là do Vu Duệ Ngôn khi say rượu.
Vân Vũ
Chuyện cũ đó, ngay cả bố nhà họ Vu cũng .
Tiểu thư ma lực gì , nhận thích, thể khiến Vu Duệ Ngôn bí mật trong lòng?
"Không cần , đoán ."
Vì Cẩm Thư đoán , Trịnh Hân cũng giấu cô nữa.
Hồi học đại học, Vu Duệ Ngôn quen một cô bạn gái.
Cũng giống , là kiều bào, cô gái đến từ Bảo Đảo, tình cảm .
Lúc đó Vu Duệ Ngôn công khai phận của , chỉ là con nhà bình thường, cô gái cũng chê .
Hai cùng thuê nhà ở ngoài, Vu Duệ Ngôn thậm chí quyết định khi nghiệp đại học sẽ cưới cô.
Về việc , vợ chồng Vu Hoằng Văn chút ý kiến.
Vu Hoằng Văn dò hỏi về gia đình nhà gái, lập trường của nhà đó vấn đề, thừa nhận họ và Hoa Hạ là một nhà, điểm Vu Hoằng Văn thể chịu .
Con dâu nhà , thể nghèo, thể , nhưng tấm lòng đỏ, đến tổ tiên của còn nhận, loại nhà .
Lúc đó Vu Duệ Ngôn lẽ vì tình yêu mà mờ mắt, khăng khăng cho rằng bạn gái là chân ái, khác với lập trường của gia đình cô, còn lấy ví dụ minh họa.
"Anh , cô gái sẵn sàng cùng sống khổ, chê tiền, tiền thêm mua cho cô một cái khăn quàng, cô luôn đeo theo."
"Chà chà chà." Cẩm Thư chép miệng vài tiếng, thật thể , cây cải bẹ hoa năm đó thuở thiếu niên, mặt thuần tình như .
Vu Duệ Ngôn vì bạn gái, ngại đấu tranh với gia đình đến mức tuyệt giao, định cùng bố m�ó đấu tranh lâu dài.
Kết quả, cô gái lén gọi điện thoại để thấy.
Người căn bản vì con , mà là phận đại thiếu gia nhà họ Vu.
Trước khi tiếp cận , tra rõ ràng gia thế và nền tảng của .
Thậm chí lúc còn cùng Vu Duệ Ngôn, cô còn tán tỉnh với bạn học da đen, đội cho Vu Duệ Ngôn một cái nón xanh.
Từ đó về , Vu Duệ Ngôn còn tin chân ái nữa.
Nhìn phụ nữ nào cũng giống như nhắm tiền của nhà , tình cảm và sự tôn trọng của đối với phụ nữ, chỉ giới hạn ở phụ nữ trong nhà .
Cẩm Thư đoán sai, trai cô thì lớn, nhưng trái tim vẫn là một đứa trẻ trưởng thành.
"Hân Hân, hai chúng là ngoài, cho cô một chuyện."
"Cô cần khuyên nữa, chắc chắn nghỉ việc." Trịnh Hân tưởng Cẩm Thư đang khuyên cô.
"Nhà phá sản ."
"Cái gì?!"