Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 129: Cứ Coi Như Là Cuồng Hoan Cuối Cùng
Cập nhật lúc: 2025-11-18 16:15:16
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vu Hoằng Văn tiếp điện thoại lúc đúng lúc tâm trạng đang bực bội nhất.
Nghe tin con gái trở về, còn tự tay xuống bếp nấu nướng, Vu Hoằng Văn gắng gượng tinh thần, vội vã tới nhà họ Lâm.
Trong căn bếp nhà họ Lâm, Cẩm Thư đeo tạp dề bận rộn tíu tít.
Tôn Anh và Trần Trần đang phụ giúp cô, Tôn Anh thái rau, Trần Trần rửa rau.
Một mớ rau xanh rửa đến nỗi chỉ còn mỗi cọng, là ngay từng việc bao giờ.
Tôn Anh thôi, trong lòng mời vị phu nhân giàu từng đụng tay việc gì ngoài, nhưng ngại ngùng.
Trần Trần là phụ giúp, kỳ thực chỉ ở bên Cẩm Thư thêm chút, việc rửa rau quan trọng, quan trọng là bà trò chuyện với con gái.
Tôn Anh đành kìm nén sự thương cảm với đống rau đáng thương trong chậu, gặp vị phu nhân giàu từng đụng tay việc gì , đống rau cũng thật là xui xẻo.
Trần Trần con gái với vẻ vô cùng hài lòng, Cẩm Thư xào một món rau thôi, bà cũng thể bên cạnh mà mắt ngân ngấn lệ, với vẻ mặt kiểu "con gái thể giỏi giang đến thế".
Khiến Cẩm Thư cũng thấy ngại.
Chỉ là xào món rau thôi mà, cứu Trái Đất, cần ?
Trong phòng, Trịnh Hân như đống lửa, cô cảm thấy nên rời .
Gia đình ông chủ sum họp, dùng bữa cùng , cô lẫn đây tính đây?
Đằng nào Cẩm Thư kéo cô , một lúc nữa cô sẽ "họp" với hai cha con nhà họ Vu, cần cô ở ghi chép.
Điều khiến tình thế của Trịnh Hân càng thêm khó xử, xong, cũng chẳng .
Trong lòng bếp phụ giúp, còn Tôn Anh đẩy , bếp quá nhỏ, ba chật , thêm một nữa thì xoay kịp.
Vu Duệ Ngôn xuất hiện đúng lúc Trịnh Hân cảm thấy bối rối nhất.
"Ồ, Thiếu gia Vu ? Cậu ở bên vị hôn thê quý giá cao quý như tiên trời của , lẫn với đám hạ cửu lưu chúng gì ?" Trần Trần thấy con trai tới, liền giọng châm chọc.
"Đám cưới đó đính! Bà tức thì xả lên ông già nhà !" Vu Duệ Ngôn cũng cảm thấy oan.
"Cái gia đình tiểu môn tiểu hộ chúng chứa nổi vị Phật lớn đó , lát nữa sẽ với bố , cô thì , thì cô !"
Trần Trần mắng xong con trai, bếp ngắm cô con gái xuất sắc của .
Vu Duệ Ngôn thở dài, đôi khi, thực sự ghen tị với .
Được cưng chiều đến mức hiểu chuyện đời, khổ cực là gì, mãi mãi như một thiếu nữ.
Chuyện công ty bà chẳng hề bận tâm, và bố gánh vác hết, trời sập cũng đè lên đầu Phu nhân họ Vu.
Cẩm Thư cho sườn chảo, liếc Vu Duệ Ngôn, một giây còn đùa cợt tếu táo với , khi bếp, lập tức nhíu chặt mày.
Trông như đang tâm sự.
Trong lòng Vu Duệ Ngôn vốn bực bội, bước phòng thấy khuôn mặt đỏ và sưng của Trịnh Hân, lửa giận bốc lên ngay.
"Sao thế ?!"
" tự đụng , ạ."
"Vị hôn thê bảo bối của đ.á.n.h đấy."
Cẩm Thư và Trịnh Hân cùng lúc lên tiếng.
Trịnh Hân ngạc nhiên Cẩm Thư, cô ngờ tiểu thư lên tiếng.
Trịnh Hân vốn định chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa , ngờ Vu Duệ Ngôn nhận .
"C.h.ế.t tiệt, con —" Vu Duệ Ngôn nghiến răng, "Cô quyền gì mà đ.á.n.h của ?!"
Ồ, của ? Cẩm Thư nhướng mày, đây là tức đến mức thật lòng ?
Mặt Trịnh Hân nóng bừng, là do đ.á.n.h vì lời của .
"Trịnh Hân là thư ký cơ yếu của bố chúng , của ." Cẩm Thư thấu còn toạc , cô thích đ.â.m đám đông như .
"Của ai cũng là của ... nhân viên. Cũng đến lượt cô đánh!"
Vân Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-129-cu-coi-nhu-la-cuong-hoan-cuoi-cung.html.]
Đầu Trịnh Hân cúi thấp hơn một chút, kìm nén nỗi thất vọng trong lòng.
Rốt cuộc cô đang mong chờ gì chứ... cô chỉ là một nhân viên, một kẻ tớ quan trọng.
"Biết nhân phẩm gì mà vẫn kết hôn với cô ?" Cẩm Thư hỏi tiếp nữa, nếu cô cứ khơi mãi chủ đề , Trịnh Hân sẽ thể bước xuống sân khấu.
Có những chuyện, điểm đến mức đủ là nhất.
" cái thá* gì kết hôn với cô , nếu —" Vu Duệ Ngôn nuốt lời sắp .
Công ty bây giờ gặp chút khó khăn, bố của Lý Hạc thể giúp đỡ.
Vu Duệ Ngôn nhẫn nhịn nén giận, rách mặt Lý Hạc ở nhà ga.
Vấn đề của công ty, Vu Duệ Ngôn định với em gái, em gái mới tìm về, để cô bận tâm lo lắng.
Cẩm Thư thấy sự bực dọc của , mắt lóe lên một tia sáng khó hiểu.
Một lúc , Vu Hoằng Văn tới, dù ông giả vờ bình tĩnh, nhưng Cẩm Thư vẫn nhận sự khác lạ của ông.
Người tâm sự, thể giấu mắt của Cẩm Thư.
Hai cha con Vu Hoằng Văn ở trong phòng một lúc, viện cớ ngoài hút thuốc, lên xe chịu xuống, dường như đang bàn bạc chuyện gì đó.
Tôn Anh thấy thái độ của thông gia như , trong lòng cảm thấy nghi ngại.
Nhân lúc Trần Trần để ý, bà lén hỏi Cẩm Thư: "Bố em ? Có nhà tiếp đãi chu đáo chỗ nào ?"
Cẩm Thư lắc đầu.
"Chắc là công ty việc cần họ xử lý thôi, ăn, đây là chuyện thường, đừng bận tâm."
Tôn Anh nửa tin nửa ngờ.
Đợi đến khi cơm dọn lên bàn, hai cha con Vu Hoằng Văn mới , trong bữa ăn Vu Hoằng Văn gượng , cố gắng hòa theo chủ đề của , Vu Duệ Ngôn thì ít hơn hẳn gặp .
Chỉ Trần Trần là phấn khởi, trong bữa ăn ngừng chuyện, khen tay nghề của Cẩm Thư, chăm chú thưởng thức món ăn.
Cẩm Thư nhận , cô thực sự sướng, hai đàn ông nâng niu tay, tham gia điều hành công ty, đương nhiên cũng bận tâm vì chuyện công ty.
"Lát nữa ăn cơm xong, chúng xem nhà mới nhé, con gái kết hôn, là cũng chẳng quà gì, chỉ chuẩn sẵn một căn nhà mới cho hai đứa, địa điểm thì chọn ở sân nhà Trương Chiêu Đệ."
Trần Trần vui vẻ , bà mua một lúc hai căn.
Một căn cho con gái và gia đình, một căn bà định dọn đến ở.
Cứ chọn ngay sân nhà Trương Chiêu Đệ, thỉnh thoảng chọc tức bà một chút.
"Thông gia ơi, cái !" Tôn Anh vội vàng từ chối, một căn nhà Tứ Hợp Viện, thật quá khoa trương.
"Được mà, mà! Nếu con rể như Nghị Hiên, cả nhà chúng mất mạng , nếu bà nhận chẳng là coi thường chúng ?"
"Cứ nhận , —" Vu Duệ Ngôn định , còn đủ khả năng tặng nữa , Vu Hoằng Văn liếc mắt hiệu, mới kìm lời.
"Cái mà ..." Tôn Anh sự giàu quá mức cho hoang mang.
Cẩm Thư nắm tay Tôn Anh, bình tĩnh .
"Vì là tặng cho con và Nghị Hiên, chúng con xin phép khách sáo."
Trần Trần vui vẻ gật đầu, , như mới đúng chứ.
"Nhà vẫn đang trang trí, lát nữa chồng qua xem chỗ nào hài lòng, chúng sẽ ở sát , nhưng thấy đèn chùm trần nhà , nên đặt mua đèn pha lê từ nước Pháp chuyển về bằng đường hàng , , bố nó?"
Vu Hoằng Văn gượng gạo kéo mép , Trần Trần nhận sự khác thường của chồng, tự tiếp:
"Lát nữa ăn cơm xong, xem nhà xong, định dẫn con gái mua sắm ở Quốc Mậu, Trương Chiêu Đệ dám con gái chúng xứng mặc quần áo , tức đến c.h.ế.t ."
Vu Duệ Ngôn thôi, Vu Hoằng Văn lắc đầu với , cứ coi như là cuộc vui cuối cùng...
"Mẹ, hôm nay con thể mua sắm với , con chuyện với bố và trai."
Cẩm Thư quan sát tình hình đủ , đến lúc lên tiếng.