Cố Cửu Từ Hoắc Minh Triêt-đại lão sủng ngọt thê tận trời - 97
Cập nhật lúc: 2024-11-04 18:01:27
Lượt xem: 3
Cố Cửu Từ thả lỏng ngữ khí mà trả lời với đại ma vương, còn tưởng rằng Hoắc Minh Triệt chỉ đang cùng mình nói về đàn mà không hề phát hiện trong ánh mắt của anh có gì đó không bình thường.
"Chúng ta đi ăn cơm thôi, anh đói rồi! Hôm nay dì Minh đặc biệt nấu một nồi súp cay!"
Nhắc đến ăn, mắt của Cố Cửu Từ lại sáng lên.
"Em đi cất đàn đã, đợi một lát có chuyện muốn nói với anh!"
Cố Cửu Từ sau khi cất đàn violon xong thì quay lại phòng ăn, đại ma vương cũng đã ngồi trên ghế ăn đợi.
Một tay anh đặt lên trán giống như đang tập trung suy nghĩ chuyện gì đó, chỉ chuyển động những ngón tay cũng toát ra được khí chất cao quý.
Người đàn ông này đúng thật là không cần làm gì cũng có thể khiến chúng sinh điên đảo mà...
Cố Cửu Từ trong lòng cảm thấy nhẹ nhàng, liền nhanh tiến về phía trước ngồi ghế bên cạnh của anh.
"Súp cay đến rồi đây!"
Lúc này, dì Minh mang một bát lớn súp cay hơi nóng đang hâm hập đi lên, mùi hương sực nức cả căn phòng, khiến cho nước miếng của Cố Cửu Từ muốn chảy hết ra ngoài.
"Dì Minh, con ngửi thấy mùi này liền muốn ăn đến không chịu được rồi, tay nghề của dì đúng là càng ngày càng thâm hậu!" Cố Cửu Từ vừa cầm bát lên đến nồi súp, vừa khen ngợi tay nghề của dì Minh.
"Cố tiểu thư quá khen rồi, đây chỉ là món ăn bình thường thôi."
Dì Minh biểu hiện khách sáo nói.
"Sao có thể bình thường được chứ, con cảm thấy nồi súp cay này hôm nay con có thể ăn đến ba bát đó!"
Cố Cửu Từ cả khuôn mặt đầy nghiêm túc trả lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/co-cuu-tu-hoac-minh-triet-dai-lao-sung-ngot-the-tan-troi/97.html.]
Tục ngữ nói, duỗi tay không đánh gương mặt tươi cười người, huống chi là người khích lệ chính mình.
Trên mặt dì Minh cuối cùng cũng xuất hiện một nụ cười ấm áp.
Nói xong dì Minh quay người rời đi, chỉ là nụ cười trên gương mặt vẫn chưa tắt. Đối với một đầu bếp, có người thích ăn món mình làm như vậy, không phải là một điều hạnh phúc đặc biệt sao?
Cố Cửu Từ tâm tình đang rất tốt, cả đời này đã quyết định gả cho đại ma vương này, cô không muốn sống một cuộc đời gà bay chó chạy nữa.
Bước đầu tiên, đó là cùng với người bên cạnh sống hòa hợp với nhau, không cho người nào đó có cơ hội lần nữa.
"Đang nghĩ gì?"
Đại ma vương vừa nhìn lại có thể phát hiện cô đang không tập trung rồi.
"Đang nghĩ là... bát này đưa anh trước! Tôm hùm mà em thích ăn nhất cũng đều cho anh luôn!"
Cố Cửu Từ hồi phục lại tinh thần, đặt bát súp trước mặt đại ma vương, dẫu sao tiếp theo có chuyện muốn nói với anh, phải hối lộ trước, ăn của mình rồi thì không thể không đồng ý nha, mình thật là đứa bé lanh lợi.
Nga