Cố Cửu Từ Hoắc Minh Triêt-đại lão sủng ngọt thê tận trời - 8
Cập nhật lúc: 2024-10-31 08:48:49
Lượt xem: 25
Trước khi chết, Cố Cửu Từ nhớ rằng Hứa Vận Nhi còn đến khoe khoang rằng cô ta sắp đính hôn với Hoắc Minh Triệt.
Hứa Vận Nhi! Kiếp này, tôi sẽ không để cô có cơ hội đó!
Trên lầu, Hứa Vận Nhi đứng trong góc nhìn về phía Cố Cửu Từ, cả người run rẩy vì tức giận.
Tại sao lại như vậy? Cố Cửu Từ không phải nên xuất hiện trong bộ dạng lôi thôi, làm trò cười sao?
Tại sao? Tại sao chỉ cần thoát khỏi bộ dáng lôi thôi, cô ta đã có thể dễ dàng thu hút mọi ánh nhìn kinh ngạc như vậy?
Nga
Ghen tỵ khiến Hứa Vận Nhi trở nên vặn vẹo, nhưng vào lúc này, chẳng ai quan tâm đến biểu cảm của cô ta.
Giờ phút này, các vị khách tự động nhường ra lối đi giữa sảnh, ánh mắt hoặc là si mê, hoặc là sợ hãi dõi theo từng bước chân của cô gái mới tới.
Ký ức của mọi người bỗng được đánh thức: Cố gia thiên kim năm mười bốn tuổi đã là đệ nhất mỹ nhân của đế kinh!
Cố Cửu Từ ngẩng đầu bước lên bậc thang, dừng lại trước ông Hoắc, mỉm cười ngọt ngào cúi chào.
“Hoắc gia gia, chúc ngài phúc như Đông Hải, thọ tỷ Nam Sơn!”
Cố Cửu Từ nói xong, quay sang nhìn nam nhân từ đầu đến cuối vẫn đang chăm chú nhìn mình, nhướng mày lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/co-cuu-tu-hoac-minh-triet-dai-lao-sung-ngot-the-tan-troi/8.html.]
“Xem đi ~ em đã đến, nói được làm được!”
“Con lại đi hoang đường ở đâu vậy? Ngày quan trọng như vậy mà lại đến muộn?! Quá kỳ cục!”
Cố Cửu Từ còn chưa kịp ngồi dậy, đã nghe thấy giọng nói lạnh lùng của ba mình, Cố Thanh Nguyên.
Nghe được lời này, Cố Cửu Từ nhíu mày, nhìn về phía ba người đứng gần đó.
Hứa Vận Nhi và mẹ cô ta, Tô Phù Dung, đứng hai bên phụ thân, thân mật đến nỗi như thể họ mới là người một nhà.
Sau khi mẹ cô qua đời, mẹ con Hứa Vận Nhi đã lợi dụng di chúc của mẹ cô để chen chân vào nhà họ Cố, ngày ngày tẩy não cỗ, giở thủ đoạn chia rẽ tình cảm gia đình cô.
Trong mắt phụ thân, cô chỉ là một đứa trẻ luôn gặp rắc rối khiến ông phải đau đầu, một đứa con mà ông dù có dạy thế nào cũng không thể dạy tốt.
Chẳng trách ông lạnh nhạt và trách mắng cô, khi sự yêu thương đã bị hao mòn chỉ còn lại là thất vọng thì đó là điều dễ hiểu. Còn cô, sự thiếu thốn tình yêu thương từ cha mẹ khiến cô càng thêm khát khao, cô bấu víu vào mẹ con Hứa Vận Nhi để được hưởng một chút hơi ấm từ gia đình.
“Dượng, đừng trách A Từ, chắc chắn A Từ đi chuẩn bị quà sinh nhật cho Hoắc gia gia nên mới muộn, đúng không A Từ?”
Cố Cửu Từ định lên tiếng thì Hứa Vận Nhi đã ngọt ngào cắt ngang.