Cố Cửu Từ Hoắc Minh Triêt-đại lão sủng ngọt thê tận trời - 558
Cập nhật lúc: 2024-11-30 14:56:45
Lượt xem: 10
Chiến Anh vừa bước ra khỏi Hoàng Cư, đột nhiên cảm thấy một cảm giác lạnh lẽo từ sau gáy. Anh ta không rõ tại sao, chỉ sờ sờ sau gáy mình, cảm giác không ổn, chẳng hiểu sao lại có linh cảm chẳng lành.
Trong phòng ăn, Hoắc Minh Triệt chậm rãi nhai miếng cánh gà, mỗi động tác của anh đều mang vẻ tao nhã, như thể đang quay một bộ phim điện ảnh. Dù chỉ ăn một cái cánh gà, nhưng khí chất từ anh toát ra vẫn không thể che giấu.
Cố Cửu Từ ngồi bên cạnh, thưởng thức vẻ đẹp hoàn mỹ của anh, trong lòng không khỏi thầm cảm thán. Chậc chậc chậc, đây là ông xã của ai vậy, đẹp trai đến mức kinh thiên động địa, nhân thần cộng phẫn như vậy nha.
"Thế nào? Anh thích không?" Cố Cửu Từ đợi vài giây, cảm thấy hơi lo lắng nên hỏi.
Bởi vì khuôn mặt của đại ma vương luôn lạnh lùng không cảm xúc, nên cô không thể đoán được phản ứng của anh.
"Ăn rất ngon." Hoắc Minh Triệt trả lời ngắn gọn, rồi nhẹ nhàng ăn hết miếng cánh gà.
"Anh thích là tốt rồi!" Cố Cửu Từ cười tươi như hoa, một nụ cười của người trong lòng thật khó có thể diễn tả hết niềm vui. Cô đã học nấu ăn rất lâu, cuối cùng cũng có thể cảm nhận được thành quả.
"Nếu anh thích vậy, em sẽ tiếp tục học thêm vài món nữa từ A Linh. Về sau có thời gian, em sẽ làm cho anh ăn được không?" Cố Cửu Từ nhiệt tình đề nghị, đôi mắt cô như hồ nước trong veo, chăm chú nhìn vào Hoắc Minh Triệt.
Nga
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/co-cuu-tu-hoac-minh-triet-dai-lao-sung-ngot-the-tan-troi/558.html.]
Hoắc Minh Triệt không lập tức trả lời, mà chỉ nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, ngón tay thon dài xoa nhẹ mu bàn tay cô. Anh thấy mấy vết đỏ nhỏ do dầu b.ắ.n vào, nhìn cô với ánh mắt đầy thương tiếc.
Cố Cửu Từ theo tầm mắt của anh nhìn xuống tay mình, trong lòng không khỏi cảm thấy xấu hổ. Vừa rồi vì quá vội vàng, cô đã quên mất việc băng bó, giờ đây trên tay đã xuất hiện vài vệt đỏ, trông thật khó coi.
Ánh mắt Hoắc Minh Triệt lộ ra sự thương xót, giọng quyết đoán không cho phép cự tuyệt nói: "Sau này em không cần xuống bếp nữa, người phụ nữ của anh không cần phải chịu khổ thế này."
Người mà anh đau khổ trằn trọc lắm mới có thể cầu tới tay, cưới về nhà, hận không thể xây dựng cả một cung điện để cung phụng cô như bảo bối. Mọi vất vả, mọi nỗ lực trên đời này, anh đều không mong cô phải thừa nhận.
Tiểu Cửu nhi, chỉ cần em luôn vui vẻ, ở bên anh mãi mãi như vậy là đủ rồi.
Cố Cửu Từ nhìn vào ánh mắt chuyên chú của anh, nhất thời mất đi năng lực tự hỏi, chỉ có thể ngơ ngắc trả lời: "Vâng ạ."
"Ăn đi." Hoắc Minh Triệt nhẹ nhàng buông tay cô ra, động tác thành thạo gắp thức ăn cho cô. Cố Cửu Từ không kịp ăn, cứ như một con chuột nhỏ liên tục nhai không ngừng. Lúc này, điện thoại của cô đột nhiên vang lên, cắt ngang bầu không khí ấm áp giữa hai người.