Cố Cửu Từ Hoắc Minh Triêt-đại lão sủng ngọt thê tận trời - 47
Cập nhật lúc: 2024-11-03 17:58:35
Lượt xem: 15
Cố Cửu Từ ngồi yên, để bàn tay của Hoắc Minh Triệt lướt nhẹ trên mặt mình. Ánh mắt cô thoáng hiện vẻ áy náy và dịu dàng, tất cả đều hiện rõ cho anh nhìn thấy.
"Tại sao lại cảm thấy áy náy?" Hoắc Minh Triệt bất ngờ hỏi, ánh mắt sắc bén như muốn đọc thấu tâm can cô.
"Trước đây em đã sai quá nhiều và có nhiều hành động vô lý. Chỉ mong rằng giờ sửa lại vẫn còn kịp."
Cố Cửu Từ đáp, câu nói hai nghĩa ấy có lẽ chỉ mình cô mới hiểu trọn vẹn.
---
Bầu không khí ấm áp bỗng bị phá vỡ khi điện thoại trên bàn reo lên. Nhìn đồng hồ, Cố Cửu Từ hốt hoảng, chần chừ vài giây rồi đứng lên.
"Nếu không đi ngay sẽ trễ mất!"
Thấy dáng vẻ cuống quýt của cô, sắc mặt Hoắc Minh Triệt thoáng trầm xuống, nhưng ngay lập tức, cô nhẹ nhàng cầm tay anh.
"Triệt ca ca, anh rảnh không? Đưa em đến trường nhé! Em mau bị muộn học rồi."
Cô ngước mắt nhìn anh, đôi mắt sáng bừng lại có ý làm nũng, khiến mọi vẻ lạnh lùng trên mặt Hoắc Minh Triệt lập tức tan biến. Cô đang làm nũng với anh sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/co-cuu-tu-hoac-minh-triet-dai-lao-sung-ngot-the-tan-troi/47.html.]
"Hôm nay chủ nhân có cuộc họp quan ..." Chiến Anh nhanh nhảu nhắc nhở, nhưng chưa kịp nói hết câu thì bị lời đáp của Hoắc Minh Triệt chặn đứng:
"Được!"
Trợ lý Chiến Anh bất mãn thầm nghĩ: *Chủ nhân, ngài đang trên đường thành một một hôn quân! Mỹ nhân thật đáng sợ!
Tám giờ sáng, chiếc Rolls Royce dừng trước cổng trường trung học quý tộc số Hai S. Cửa xe vừa mở ra, Cố Cửu Từ lập tức bước ra, nhưng ngay sau đó cô đột nhiên quay lại, cười híp mắt nhìn chằm chằm Hoắc Minh Triệt.
“Sao thế?” Hoắc Minh Triệt bình thản nhìn cô, đôi mắt thoáng hiện vẻ khó hiểu.
Nga
“Đưa điện thoại của anh cho em.” Cố Cửu Từ chìa tay về phía anh, và Hoắc Minh Triệt đưa điện thoại cho cô mà không nói gì. Nhận điện thoại, cô thử nhập mật mã là ngày sinh nhật của mình, và màn hình ngay lập tức mở ra.
“Lát nữa em sẽ đổi mật mã thành ngày sinh của anh nha.” Cô vừa lẩm bẩm, vừa nhập số điện thoại của mình vào danh bạ, không ngại ngần sửa ghi chú là “Siêu cấp khả ái tâm can bảo bối tiểu Cửu,” sau đó trả lại điện thoại cho Hoắc Minh Triệt.
“Em sẽ để số của mình ở vị trí người liên lạc đầu tiên. Sau này, có chuyện gì, anh cứ trực tiếp gọi cho em.” Nghe lời này, Chiến Anh ngồi phía trước không khỏi giật mình, gần như không tin vào tai mình. Trước đây, chủ nhân từng phải mất bao công sức mới xin được số của cô, rồi lại bị cô chặn, bỏ vào danh sách đen. Vậy mà bây giờ…
“Vậy em đi học nhé! Bái bai!” Cố Cửu Từ vẫy tay, xoay người bước đi, nhưng vừa được vài bước, cô đột nhiên quay lại và nhảy lên xe.