Cố Cửu Từ Hoắc Minh Triêt-đại lão sủng ngọt thê tận trời - 431
Cập nhật lúc: 2024-11-20 11:17:18
Lượt xem: 1
Mà cô càng muốn gãi ngứa, mấy vết muỗi đốt liền càng lúc càng lớn, những vết muỗi đốt to phồng nếu để cho người khác nhìn thấy, chỉ sợ đều gặp hội chứng sợ mật độ cao, sao có thể bị cô ta câu dẫn nữa.
Mắt thấy thời gian lại trôi qua một giờ, trời cũng sắp sáng, Hứa Vận Nhi thật sự không thể kiên trì nổi nữa, đắp chăn lên chuẩn bị ngủ. Nhưng mà trong phòng khách tất cả đều là tiếng ngáy âm ĩ của A Linh, muốn ngủ cũng không ngủ được! Hứa Vận Nhi bọc chăn lăn qua lộn lại, cuối cùng mắt đầy tơ m.á.u nhịn tới lúc bình minh.
Trong lòng Hứa Vận Nhi bực bội không thôi. Cô ta thậm chí hoài nghi xem mình có bệnh hay không, có phòng riêng mà không ở đó, cứ một hai phải chạy tới chỗ này tội.
Ngày hôm sau, Cố Cửu Từ ngủ no nê, thoải mái dễ chịu duỗi người, sau đó mở cửa, trông thấy mắt của Hứa Vận Nhi có hai cái quầng thâm rõ to, mắt đầy tơ máu, đang thu dọn hành lý.
Trong lòng Cố Cửu Từ cười như điên, nhưng bề ngoài vẫn nghiêm trang hỏi.
"Sớm nha, chị họ, đêm qua chị ngủ thế nào?"
Hứa Vận Nhi cả một đêm mất ngủ, sắc mặt vàng vọt chẳng khác nào tờ giấy thấm dầu, lúc này không muốn nói một chữ.
Cố Cửu Từ còn chưa cười đủ, lại cố ý hỏi.
"Chị họ, sao chị lại thu dọn hành lý vậy? Đêm nay chị không tiếp tục ở lại sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/co-cuu-tu-hoac-minh-triet-dai-lao-sung-ngot-the-tan-troi/431.html.]
Sắc mặt của Hứa Vận Nhi cực kỳ khó coi, cô ta ngẩng đầu liếc nhìn Cố Cửu Từ, thấy sau một giấc ngủ, làn da Cố Cửu Từ căng mịn trắng nõn, độ thiện cảm của thiếu nữ tăng vọt, còn cô ta thì cả đêm không ngủ trông chẳng khác gì lão vu bà, trong lòng không khỏi tức giận.
"Chị nghĩ ba người chúng ta ở chung một phòng vẫn hơi bất tiện, không muốn quấy rầy các em nữa."
"Ồ, vậy thì tùy chị vậy."
Cố Cửu Từ không chút để ý nói, vừa hay lúc này A Linh từ trong phòng vệ sinh đi ra, trông thấy vẻ mặt của Hứa Vận Nhi, sợ tới mức lùi ra sau một bước, hô to một tiếng.
"Má ơi, Hứa tiểu thư, sao trông cô lại tiều tụy như vậy, đêm qua chẳng lẽ không ngủ đủ sao?"
"Em..."
Hứa Vận Nhi trông thấy A Linh lập tức nghẹn một bụng lửa giận, nếu không phải do đứa trợ lý này ngủ ngáy ầm ỹ thì buổi tối cô ta cũng chẳng đến nỗi nào!
"A Từ! Chị đi trước!"
Nga
Hứa Vận Nhi tức giận đến mức không muốn nói gì với người trợ lý này, kéo rương hành lý rời đi.
Cửa vang lên âm thanh "Phanh" một tiếng, để lại Cố Cửu Từ và A Linh bốn mắt nhìn nhau, sau đó một trận cười lớn vang lên.