Cố Cửu Từ Hoắc Minh Triêt-đại lão sủng ngọt thê tận trời - 412
Cập nhật lúc: 2024-11-20 01:55:36
Lượt xem: 3
Hạ Thiên sững sờ một hồi, khó khăn từ đất đứng lên, nhưng mặt đất bị nước mưa đổ lên rất trơn, Đỗ Phương Hoa chân không chú ý, liền mất thăng bằng, nhìn thấy thật sự sắp ngã xuống và bị thương!
Nhưng lúc này đạo diễn lại không bảo dừng, bên ngoài máy quay, người quản lý của Đỗ Phương Hoa bị dọa chút nữa lập tức kêu lên!
Trong lòng của Đỗ Phương Hoa phản ứng đầu tiên cũng là đã bị thương rồi, nhưng đạo diễn lại không kêu dừng, cảnh tiếp tục diễn, cô ta chỉ có thể nhịn đau, cứ như vậy mà ngã xuống.
Nhưng khi cô ta ngã xuống một nửa, liền có một cánh tay nhỏ đưa ra nắm lấy cô, sức lực vừa đủ đỡ cô lên.
Một lời nói vững vàng và ấm áp vang lên bên tai Đỗ Phương Hoa.
"Nhưng tớ cảm thấy, đối mặt với khó khăn, cũng cần phải có bạn bè, không phải sao?"
Đỗ Phương Hoa kinh ngạc ngẩng mắt nhìn, đối mặt với đôi mắt mang theo nụ cười của Cố Cửu Từ.
"Cắt!"
Đỗ Phương Hoa được Cố Cửu Từ đỡ lên, Lý Nhạc An lập tức vui vẻ hô lên một tiếng tạm dừng, thậm chí hưng phấn nhìn Cố Cửu Từ nói.
"Cố Cửu Từ, cảnh này em diễn rất tốt! So với nhân vật trong kịch bản còn tốt hơn!"
Đến cả biên kịch Thư Nhã cũng cười tán dương: "Cửu Từ, em đã đem vai diễn Mộc Chanh này diễn thật sự sống động!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/co-cuu-tu-hoac-minh-triet-dai-lao-sung-ngot-the-tan-troi/412.html.]
Vốn dĩ trong kịch bản gốc là Mộc Chanh đứng nhìn Hạ Thiên tự mình đứng lên, nhưng nói như thế nào cũng có chút lạnh nhạt, mà tiểu tiết nhỏ này đột nhiên xuất hiện, Cố Cửu Từ phát triển theo tình huống đó, ngược lại còn làm cho vai diễn Mộc Chanh phong phú hơn, khiến cho cô ta càng thêm sinh động, có cả thất tình lục dục.
Đồng thời còn tài tình ngăn ngừa được sự cố trong lúc quay phim, nữ chính không bị thương, bộ phim sẽ không vì sự cố mà dừng lại, tất cả nhân viên của đoàn phim cũng không bị gián đoạn.
Lúc này các nhân viên đoàn phim nhìn ánh mắt của Cố Cửu Từ, đều mang theo một sự cảm động, đặc biệt là Đỗ Phương Hoa.
"Cửu Từ, cảm ơn đã cứu tôi."
"Cũng dễ như trở bàn tay thôi mà, cũng cảm ơn cô lúc trước đã thay tôi bênh vực lẽ phải."
Nga
Cố Cửu Từ cười đáp Đỗ Phương Hoa, hai người cười nói cảm ơn qua lại, cảm giác xa lạ trước kia cứ như thế tan biến dần.
"Đoạn này diễn rất tốt, chúng ta diễn tiếp cảnh tiếp theo nào!"
Đạo diễn Lý tâm trạng khá tốt nói, phân cảnh tiếp theo không có phần diễn của Cố Cửu Từ, cô bèn thu dù lại đưa cho nhân viên đoàn phim, đi qua một bên nghỉ ngơi.
Cô vừa đi tới bên ghế, liền có một nhân viên hậu cần đi qua đưa cô một bình nước.
"Uống một ít nước đi, biểu hiện vừa rồi của em thật là đã cứu mọi người chúng tôi!"