Cố Cửu Từ Hoắc Minh Triêt-đại lão sủng ngọt thê tận trời - 399
Cập nhật lúc: 2024-11-20 01:18:32
Lượt xem: 5
Cách đó không xa,
Hứa Vận Nhi si mê nhìn Hoắc Minh Triệt, nhưng sự ghen tị trong lòng cô ta lại nhanh chóng sinh trưởng lên giống như cỏ dại. Dựa vào cái gì chứ! Dựa vào cái gì mà Cố Cửu Từ lại có thể được nhiều người thích như vậy, ngay cả một người đàn ông như Hoắc Minh Triệt cũng vì cô ta mà nở một nụ cười khuynh thành như thế?
Bản thân cô ta rốt cuộc có chỗ nào không bằng Cố Cửu Từ chứ? Tại sao tất cả mọi người đều không nhìn thấy hào quang của cô ta?
Không, Cố Cửu Từ căn bản không hề ưu tú, cô chỉ là một kẻ thất bại mà thôi, nếu như không dựa vào sự nuông chiều của Hoắc Minh Triệt, thì Cố Cửu Từ ngay cả một kẻ thất bại cũng không bằng!
Hứa Vận Nhi cười khẩy, vẻ trào phúng hiện lên trong ánh mắt, ý nghĩ này đã ăn sâu vào trong lòng cô ta.
Nga
"Vận Nhi, nhanh vào thi đi, đến trễ sẽ không được tham gia kỳ thi nữa đâu!"
Tô Phù Dung thúc giục không nháy mắt.
"Biết rồi!"
Giọng điệu của Hứa Vận Nhi không được tốt cho lắm, cô liếc nhìn mẹ của mình với khuôn mặt đầy ghét bỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/co-cuu-tu-hoac-minh-triet-dai-lao-sung-ngot-the-tan-troi/399.html.]
"Nếu khi đó mắt nhìn của mẹ tốt hơn Tô Vân Triều một chút, gả cho một người đàn ông xuất sắc hơn Cố Thanh Nguyên, thì bây giờ con sẽ không phải lén lút tham gia kỳ thi đại học như vậy!"
"Vận Nhị, con..."
Tô Phù Dung không ngờ con gái của mình lại có thể nói ra những lời như vậy, liền trợn tròn mắt ngạc nhiên. Tuy nhiên, Hứa Vận Nhi không chút nào cảm thấy những lời mình vừa nói đã tổn thương đến mẹ, cô ta quay lưng bỏ đi mà không thèm quay lại nhìn chút nào. Cô ta cũng không thấy được, Tô Phù Dung chỉ có thể nhìn theo bóng lưng của cô ta, âm thầm rơi nước mắt.
...
Kỳ thi đại học kéo dài ba ngày cuối cùng cũng đã kết thúc rồi. Cố Cửu Từ cũng mới biết, hoá ra Hoắc Minh Triệt vì để cổ vũ cho cô mà đặc biệt hoãn lại chuyến công tác quan trọng ba ngày.
Tại sân bay, Cố Cửu Từ kéo góc áo đại ma vương, trong lòng có chút khó chịu vì phải xa nhau. Rõ ràng lúc trước, khi đại ma vương đi công tác, cô không hề có cảm giác gì, không biết sao lần này lại như vậy nữa, cứ nghĩ đến nhiều ngày tới sẽ không được gặp anh, cái phòng lớn trong lòng cô cũng trở nên trống rỗng.
Các giám đốc điều hành bên cạnh quả thực cũng chờ không được nữa, dồn dập nháy mắt ra hiệu cho Diệp Khản và Hạng Hằng. Diệp Khản và Hạng Hằng cũng ra sức nháy mắt ra hiệu với Chiến Anh.
"Chiến Anh, cậu mau đi thúc giục đi!"