Cố Cửu Từ Hoắc Minh Triêt-đại lão sủng ngọt thê tận trời - 334
Cập nhật lúc: 2024-11-14 18:25:28
Lượt xem: 3
“A Từ, cậu làm gì mà cười đáng sợ thế?” Tư Thần nghi hoặc hỏi.
“Tớ…”
Cố Cửu Từ chưa kịp trả lời thì đã thấy Vu Cố từ bên kia đường, lạnh mặt gọi to, mặt đầy giận dữ bước về phía họ.
“Vu Cố!”
Tư Thần vừa nhìn thấy Vu Cố thì nụ cười trên mặt lập tức tắt ngấm.
Nga
“Tư Thần! Tôi thật không ngờ cô lại là loại người vô liêm sỉ như thế này!”
Sắc mặt Vu Cố tái mét, bước nhanh đến trước mặt Tư Thần và lớn tiếng quát mắng, cậu thậm chí còn hận không thể cho cô một cái tát!
“Tại sao anh lại nói em như thế? Rốt cuộc em đã làm gì sai?”
Nụ cười trên mặt Tư Thần chợt tan biến, buồn bã nhìn cậu ta.
“Tra nam! Cậu phát điên cái gì? Buổi sáng thì làm phiền chị họ tôi, buổi chiều lại đến chút giận lên Tư Thần?!”
Cố Cửu Từ mặt không đổi sắc, đứng chắn trước Tư Thần, giọng nói của cô nâng cao hết sức. Lúc này là giờ tan học, người qua kẻ lại, rất nhiều học sinh nghe thấy âm thanh đều vô tình dừng bước, nhìn về phía bên này.
“Lại là cô, đồ nhiều chuyện! Liên quan gì đến cô hả? Cút sang một bên!”
Vu Cố dường như tức giận đến phát điên, nắm lấy vai Cố Cửu Từ và đẩy mạnh cô sang một bên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/co-cuu-tu-hoac-minh-triet-dai-lao-sung-ngot-the-tan-troi/334.html.]
Cố Cửu Từ nhất thời không kịp phản ứng, cả người loạng choạng ngã sang bên. Cô dùng sức chống tay xuống đất để không đập mặt xuống.
“A Từ!”
Tư Thần hoảng hốt, vội chạy tới đỡ Cố Cửu Từ dậy.
“A Từ, cậu không sao chứ?”
“Không sao... Á!”
Cố Cửu Từ vừa định nói xong thì tay đã bị Tư Thần chạm vào, đau đến nhe răng trợn mắt. Tư Thần nhanh chóng lật tay cô lên, chỉ thấy trong lòng bàn tay là những vết xước tơ m.á.u lẫn bụi đất.
Cơn giận bùng lên trong lòng Tư Thần.
“Vu Cố! Anh làm gì vậy? A Từ là bạn thân nhất của em, cho dù anh không thích cậu ấy thì cũng không thể đánh người ta!”
“Hừ! Tôi không hề đánh cô ta, rõ ràng là tự cô ta đứng không vững rồi bị ngã thôi!”
Vu Cố lạnh lùng nói, ánh mắt đầy căm hận nhìn Tư Thần, như thể cô là kẻ thù của cậu.
“Tư Thần, tôi thật không ngờ cô lại là một người nham hiểm như thế, dám đăng bài bôi nhọ Vận Nhi trên diễn đàn của trường! Bây giờ cô đã đạt được mục đích rồi đấy, Vận Nhi vì cô mà trở thành trò cười của cả trường! Cô vừa lòng chưa?”
“Bài viết nào chứ? Em không hề đăng bài viết nào như vậy. Vu Cố, anh hiểu lầm em rồi, em thực sự không làm.”
Tư Thần ngơ ngác, vội lấy điện thoại ra muốn cho Vu Cố xem.
“Anh xem, đến cả tài khoản trên diễn đàn trường em còn không có.”