Cố Cửu Từ Hoắc Minh Triêt-đại lão sủng ngọt thê tận trời - 280
Cập nhật lúc: 2024-11-13 11:27:10
Lượt xem: 0
Chiến Anh ra sức nháy mắt với anh ta, diệp khản đều coi như không thấy được, còn không sợ ch·ết tiếp tục mở miệng.
"Các cặp đôi yêu nhau bình thường ngày nào cũng nói không hết chuyện. Tôi thấy, cô Cố Cửu Từ kia không hề nhớ đến anh. Lần trước tôi nhắc đến Nine, cô ấy còn chẳng ghen. Cho nên a, cô áy trong lòng căn bản là không có anh. Lão đại, anh không cần lại một bên tình nguyện!!"
Diệp khản càng nói càng hăng say, nam nhân sắc mặt liền càng ngày càng đen, cách gần nhất Chiến Anh liền cảm giác càng ngày càng hít thở không thông.
Nga
Diệp Khản, điên rồi sao??? Cậu muốn tự mình tìm đường c.h.ế.t vì cái gì muốn kéo tôi theo
Đáy mắt Hoắc Minh Triệt lóe lên tia sắc lạnh, nhớ lại lúc ở bên cô gái nhỏ, cô thực sự chưa từng ghen tuông. Đột nhiên anh nhìn Diệp Khản với vẻ nghi ngờ.
"Phải làm thế nào… mới khiến cho một người phụ nữ ghen?"
"Phụt!" Diệp Khản vừa uống nước đã phun ra, bực bội nói: "Lão đại, so với việc cố làm cho một người không yêu anh như Cố Cửu Từ ghen, em nghĩ anh nên tìm một người thật sự yêu anh để kết hôn sẽ dễ hơn!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/co-cuu-tu-hoac-minh-triet-dai-lao-sung-ngot-the-tan-troi/280.html.]
“Ta liền thích khiêu chiến khó khăn.” Người đàn ông lạnh lùng đáp lại. Diệp Khản ...câm nín.
Sáng sớm hôm sau, Cố Cửu Từ đến công ty của Đường Dục và gặp anh ta ở văn phòng trên tầng cao nhất. Lúc này Đường Dục đã cắt tóc gọn gàng, trông vừa sạch sẽ vừa lịch lãm. Anh mặc một chiếc áo sơ mi giản dị nhưng vẫn toát lên vẻ nghiêm túc, trông chẳng khác gì một vị lãnh đạo ngành xã hội ưu tú.
Cố Cửu Từ nhìn Đường Dục từ trên xuống dưới, khẽ cười nói: "Anh Đường, anh so với mấy ngày trước thật giống như hai người khác nhau."
"Cũng nhờ cô đã cứu tôi." Đường Dục đáp lại, ánh mắt đầy biết ơn. Anh đứng dậy, lấy từ ngăn kéo ra một món quà nhỏ, đưa cho Cố Cửu Từ. "Tình trạng em gái tôi bây giờ đã có chuyển biến tốt, thậm chí nó còn có thể đi học. Đây là món quà nhỏ mà nó muốn gửi đến cô, hy vọng cô sẽ thích."
Cố Cửu Từ nhận lấy món quà, thoáng ngạc nhiên. Cô không ngờ rằng một hành động nhỏ của mình lại có thể khiến người khác ghi nhớ sâu sắc đến vậy.
"Bây giờ tôi mở ra được không?" Cô hỏi. Đường Dục gật đầu.
Cố Cửu Từ mở ra, là một dây móc trang trí điện thoại, phía trên treo một khối rubik bằng gỗ, hơi giống như khóa Lỗ Ban, nhưng rõ ràng được làm thủ công, khác biệt hẳn so với những chiếc có trên thị trường.
"Em gái anh khéo tay thật đấy. À, tôi vẫn chưa biết tên cô ấy?" Cố Cửu Từ tháo móc trang trí điện thoại ban đầu của mình xuống, rồi treo dây có khối rubik thủ công này lên.