Cố Cửu Từ Hoắc Minh Triêt-đại lão sủng ngọt thê tận trời - 276
Cập nhật lúc: 2024-11-11 19:00:15
Lượt xem: 5
Tư thần lập tức đứng lên, nhìn Vu Cố ánh mắt còn có chút thụ sủng nhược kinh, rốt cuộc ở trong trường học, Vu Cố chủ động tìm nàng số lần có thể đếm được trên đầu ngón tay. Chỉ có như vậy vài lần vẫn là bởi vì Hứa Vận Nhi, khi đó hắn chính là tới tìm nàng hưng sư vấn tội.
Nghĩ đến đây, ánh sáng trong mắt Tư Thần lập tức ảm đạm xuống dưới.
“Đúng vậy.”
Vu Cố từ bên kia vòng tới trước mặt Tư Thần, thậm chí kéo tay Tư Thần, b·iểu t·ình áy náy nói.
Nga
“Tư Thần, ngày đó tôi tâm tình không tốt, hơn nữa cảm xúc quá kích động liền nói rất nhiều lời nói không dùng đầu óc. Hiện tại tôi đều suy nghĩ cẩn thận, tôi cùng cậu là thanh mai trúc mã, hai nhà chúng ta lại có hôn ước, tôi không nên đối với cậu như vậy, hiện tại tôi nghiêm túc hướng cậu xin lỗi, thật sự thực xin lỗi, cậu có thể tiếp thu lời xin lỗi của tôi sao?”
Nani (cái gì)?
Cố Cửu Từ đứng bên nhìn mà ngẩn người. Ở kiếp trước, cô chưa từng thấy Vu Cố đối xử tốt với Tư Thần. Cậu ta đột nhiên thay đổi, thông suốt rồi sao? Cô nhìn Vu Cố đầy nghi ngờ, nhưng vẻ mặt của cậu ta rất chân thành, gần như không tìm được chút sơ hở nào.
"Tôi..."
Tư Thần mấp máy môi, trong lòng có chút do dự. Sự thờ ơ của Vu Cố tích tụ từng ngày đã làm tổn thương trái tim cô, và ngày hôm đó, những lời nói của cậu ta như một nhát d.a.o đ.â.m thẳng vào tim. Nhưng bây giờ, đối diện với ánh mắt chân thành của Vu Cố, cô lại mềm lòng.
"Là lỗi của tôi! Đáng đời tôi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/co-cuu-tu-hoac-minh-triet-dai-lao-sung-ngot-the-tan-troi/276.html.]
Bất ngờ, Vu Cố tự mắng bản thân, rồi giơ tay tát mạnh vào mặt mình.
"Vu Cố, cậu làm gì vậy? Tôi tha thứ cho cậu rồi! Đừng làm thế nữa!"
Phòng tuyến tâm lý của Tư Thần hoàn toàn bị công phá, cô sợ tới mức sắc mặt đại biến, lập tức duỗi tay giữ chặt Vu Cố.
Chậc chậc chậc, công phá một nữ nhân biện pháp đơn giản nhất , chính là gợi lên tâm đồng tình của cô ấy.
Cố Cửu Từ nhìn mà trong lòng không khỏi kinh ngạc. Nếu Vu Cố không thay đổi thật lòng, vậy chắc là có cao nhân chỉ bảo rồi!
"Thật không? Cậu thật sự tha thứ cho tôi sao?" Vu Cố đầy mặt kinh hỉ nhìn Tư Thần, trong lòng hung hăng nhẹ nhàng thở ra, Tư Thần cái này ngu xuẩn, quả nhiên thực dễ lừa.
"Ừ, tôi tha thứ cho cậu rồi. Mặt cậu chắc là đau lắm, để tôi đưa cậu đến phòng y tế bôi thuốc nhé."
Tư Thần đau lòng kéo Vu Cố đi ra ngoài.
Cố Cửu Từ thấy không ổn, vội đưa tay kéo Tư Thần lại.
"Thần Thần, không phải hai chúng ta định cùng nhau luyện đàn sao?"