Cố Cửu Từ Hoắc Minh Triêt-đại lão sủng ngọt thê tận trời - 260
Cập nhật lúc: 2024-11-11 13:24:30
Lượt xem: 6
Cố Cửu Từ! Ngươi xong rồi!
Đại não của cô phát ra tiếng cảnh cáo, nhưng thân thể của cô lại sa vào trong sắc đẹp cùng ôn nhu của anh. Môi anh, hẳn là thực mềm đi? Cố Cửu Từ chậm rãi nhắm hai mắt lại chuẩn bị cảm thụ.
“Cốc cốc cốc!”
Môi cùng môi sắp cự ly âm thời điểm, tiếng gõ cửa đột ngột vang lên bên ngoài khiến Cố Cửu Từ giật mình tỉnh lại, vội đẩy Hoắc Minh Triệt ra, bật dậy khỏi giường như cái lò xo.
Hoắc Minh Triệt tức giận lườm một cái, quanh thân tứ tán hơi thở không vui vì chuyện tốt bị cắt ngang.
“Thiếu gia, thiếu phu nhân, đến giờ ăn tối rồi ạ!”
Ngoài cửa vang lên giọng của dì Minh, và Cố Cửu Từ lập tức đáp lại.
“Vâng! Chúng con xuống ngay ạ!”
Nói xong, cô ngượng ngùng nhìn Hoắc Minh Triệt: “Triệt ca ca, xuống thôi, đừng để các trưởng bối đợi.”
Nam nhân bỗng nhiên duỗi tay nắm cằm cô, ngữ khí có chút bất mãn nói nói: “Em chừng nào thì như vậy nghe lời?”
Bàn tay anh hơi mạnh, véo cằm cô hơi đau, rõ ràng là đối hành vi 'rút lui' của cô rất có ý kiến, có ý định trả thù nàng. Cố Cửu Từ hơi cau mày khó chịu, anh liền nhanh chóng thả tay ra.
Không đợi cô giải thích gì thêm, anh đứng lên trước, còn Cố Cửu Từ căng thẳng bước theo anh, đi từng bước sau lưng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/co-cuu-tu-hoac-minh-triet-dai-lao-sung-ngot-the-tan-troi/260.html.]
Nga
Khi đến cửa, Hoắc Minh Triệt đưa tay nắm lấy tay nắm cửa, rồi đứng lại, giọng có chút không tự nhiên:
“Bức ảnh đó, nếu em muốn thì anh sẽ đưa cho em.”
Cố Cửu Từ nghe thấy vậy liền ngạc nhiên gật đầu: “Thật sao?” Đó là ảnh thời thơ ấu của anh!
“Nhưng không được cho người khác xem.”
Hoắc Minh Triệt không quay đầu lại, nói xong thì mở cửa bước ra ngoài, tốc độ rõ ràng nhanh hơn bình thường.
“Em đảm bảo sẽ không cho ai xem!”
Cố Cửu Từ cười nhìn theo bóng lưng đại ma vương,như thế nào cũng có cảm giác hắn vừa rồi là thẹn thùng mới chạy trốn nhanh như vậy?
Làm sao bây giờ a, Hoắc Minh Triệt như vậy, thật sự là có chút đáng yêu nha!
“Thì ra núi băng ngàn năm cũng có một mặt không ai biết này!” Cố Cửu Từ ý vị thâm trường lầm bầm lầu bầu.
Bữa tối thập phần phong phú, hơn nữa Hoắc mụ mụ đem những người đó đều cưỡng chế di dời, liền biến thành gia yến.
Hoắc Minh Triệt kéo ghế bên cạnh ra, Cố Cửu Từ tự nhiên ngồi xuống bên cạnh anh, thuần thục chuẩn bị dụng cụ ăn cho anh, rót sữa ra ly.
Giữa hai người tuy rằng không có một câu giao lưu, nhưng lại có loại vô hình ăn ý ở giữa hai người chảy xuôi.
Đối lập một tháng trước, Cố Cửu Từ ngay cả ngồi cùng bán với Hoắc Minh Triệt đều không muốn thì hiện tại đã là biến hóa kinh người.