Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cố Cửu Từ Hoắc Minh Triêt-đại lão sủng ngọt thê tận trời - 257

Cập nhật lúc: 2024-11-11 12:44:59
Lượt xem: 6

“Khi đó là Hoắc Minh Triệt tiểu tử kia luyến tiếc cháu khóc, thế cháu gánh tội thay, nhất định nói râu của ta là nó nắm, sau lại nó bị bác Hoắc của cháu hung hăng đánh một đốn! Hoắc gia nặng nhất lễ giáo, nào có như vậy dĩ hạ phạm thượng......”

Cố Cửu Từ nghe vậy liền ngẩn cả người, hóa ra năm đó, là Đại ma vương gánh tội thay cô…  Khó trách cô phạm vào chuyện này lại không có ấn tượng sâu, là bởi vì cô căn bản là không có đã chịu quá trừng phạt.

Cô nhớ mang máng năm ấy, hình như cô mới có bảy tuổi. Thế nên, từ bảy tuổi, Đại ma vương đã bắt đầu che chở cô rồi… Cố Cửu Từ trong lòng có chút ngũ vị tạp trần, đời trước xem nhẹ rất nhiều chi tiết nhỏ, này một đời đều một chút xuất hiện ở trước mặt cô, cố tình mỗi lần lại đều khiến cô càng thêm cảm thấy đau lòng cùng áy náy với anh ấy.

“Vậy ông ơi, cháu chơi cờ với ông nhé, ông đừng giận nữa được không?”  

Nga

“Này còn kém không nhiều lắm!”

“Vậy ông kể cho cháu nghe chút chuyện về Đại ma… À không, Triệt ca ca hồi còn nhỏ đi!”  

“Được, được, mau chơi cờ đi!”  

Hai ông cháu quên mình chơi cờ đến nỗi quên cả thời gian, thậm chí đến bữa trưa cũng không xuống ăn. Lúc đó, vì Đại ma vương và  Hoắc ba ba cũng đang họp, nên giữa trưa Cố Cửu Từ và ông cụ Hoắc chỉ ăn mì đơn giản.  

Qua bốn giờ, ông cụ Hoắc thấy mệt, Cố Cửu Từ mới rời khỏi phòng ngủ của ông.  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/co-cuu-tu-hoac-minh-triet-dai-lao-sung-ngot-the-tan-troi/257.html.]

“Lầu 3 là phòng của Minh Triệt, nếu thấy mệt thì lên đó nghỉ ngơi đi.”  

Hoắc mụ mụ dịu dàng đưa cô chìa khóa rồi xuống lầu.  

Cố Cửu Từ xoay xoay chìa khóa trong tay, bước lên lầu 3, cẩn thận đẩy cửa ra, gọi vài tiếng nhưng không thấy ai đáp.  

Căn phòng có ba màu đen, trắng và xám chủ đạo, gần như không có màu sắc nào khác, toàn bộ bày trí đều đơn giản và lạnh lẽo.  

“Đúng là nơi của Đại ma vương từ khi còn nhỏ…”  

Cố Cửu Từ thầm cảm thán, vừa rồi cô đã nghe ông cụ Hoắc kể không ít về thời thiếu niên của Đại ma vương.  

Quả nhiên, cuộc đời trưởng thành của một thiên tài đúng là không ngoài dự đoán. Nhưng cô mới biết được rằng, hồi nhỏ cô thường tới Hoắc gia chơi, cũng bởi vì nghịch ngợm gây sự, cô thường xuyên ở Hoắc gia gặp rắc rối.

Chẳng qua cô đều không có ký ức gì rõ ràng, hiện tại nghĩ đến, đều là bởi vì Hoắc Minh Triệt thế cô khiêng, cho nên cô không có cái gì bóng ma thơ ấu, tự nhiên cũng liền cái gì đều không nhớ rõ.

Cố Cửu Từ bước vào phòng, ánh mắt dừng trên chiếc giường lớn được sắp xếp gọn gàng, rồi chuyển hướng tới kệ sách gỗ hồ đào đối diện.  

 

Loading...