Cố Cửu Từ Hoắc Minh Triêt-đại lão sủng ngọt thê tận trời - 248
Cập nhật lúc: 2024-11-11 09:12:23
Lượt xem: 8
“Đừng động.”
Cố Cửu Từ như một con mèo nhỏ bị báo lớn tóm cổ, sững sờ, mắt mở to nhìn Hoắc Minh Triệt.
Người đàn ông từ từ lấy đôi dép từ dưới giường ra, chậm rãi mang vào cho cô. Rõ ràng động tác như vậy bình thường thậm chí có chút ủy khuất thân phận, nhưng xuất hiện ở trên người anh lại trở lên có vẻ giống như màn ảnh cao quý lại kinh điển trong phim điện ảnh.
Cố Cửu Từ cảm thấy mình như cô bé lọ lem đánh mất giày pha lê, còn anh chính là chàng hoàng tử cao cao tại thượng.
“Đi thôi.”
Nga
“Nga…”
Giọng nói trầm thấp của anh vang lên, buông cô ra. Cố Cửu Từ mới bừng tỉnh, vội lao vào phòng vệ sinh.
Hôm nay họ đã hẹn về Hoắc gia dùng bữa trưa. Sau khi ăn sáng đơn giản, Cố Cửu Từ cùng Đại Ma Vương lái xe đến Hoắc gia.
Dừng xe trước cửa, Cố Cửu Từ đi phía sau Hoắc Minh Triệt. Cô chớp mắt lo lắng, dù tối qua đã tự nhủ lòng, nhưng khi đối diện thật sự, cô vẫn không tránh khỏi căng thẳng.
Lúc này, một bàn tay mát lạnh nắm lấy tay cô, bao trọn lấy nó.
Giọng nói điềm đạm của Hoắc Minh Triệt vang lên trên đầu cô.
“Nếu như em không thích thì chúng ta có thể về ngay.”
“Nhưng như thế Hoắc mụ mụ sẽ tức giận hơn đấy.”
Cố Cửu Từ hơi nhíu mày, dường như đã đoán trước được hậu quả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/co-cuu-tu-hoac-minh-triet-dai-lao-sung-ngot-the-tan-troi/248.html.]
“Chuyện đó không quan trọng, anh sẽ giải quyết.”
Hoắc Minh Triệt không chút cảm xúc nói, tay kia nhẹ vuốt ve khuôn mặt cô.
“Em không cần phải chịu bất kỳ ủy khuất nào.”
Ngay khoảnh khắc này, trái tim Cố Cửu Từ như bị bóp mạnh, nhịp đập tăng nhanh. Mọi lo lắng trong mắt cô tan biến, thay vào đó là dũng khí.
Người đàn ông này từ đầu đến cuối luôn đứng phía sau cô, và cô cũng muốn vì anh mà nỗ lực một lần.
“Nhưng em cũng mong em và anh ở bên nhau, được tất cả trưởng bối trong nhà chúc phúc.”
Nghe lời này, ánh mắt sâu thẳm của Hoắc Minh Triệt lại một lần nữa rung động mãnh liệt, vài giây sau mới khôi phục lại vẻ bình thản.
“Yên tâm đi, em sao có thể để chính mình chịu ủy khuất? Cố Cửu Từ cái gì đều ăn, chính là không ăn thiệt thòi!”
Cố Cửu Từ nở một nụ cười với Hoắc Minh Triệt, lắc tay anh.
“Chúng ta vào thôi.”
“Ừm.”
Hoắc Minh Triệt vào cửa trước, tiếng cười nói trong phòng khách bỗng chốc dừng lại khi bọn họ bước vào.
Ánh mắt Cố Cửu Từ lướt qua một lượt, thấy có vài người đã đến sớm hơn họ.
Đứng bên trái Hoắc mụ mụ là mợ và em họ Hoắc Mỹ Mỹ của Hoắc Minh Triệt. Tuy không có huyết thống ruột thịt nhưng hai bên qua lại thường xuyên, Hoắc Mỹ Mỹ cũng có quan hệ tốt với Hoắc mụ mụ.