Cố Cửu Từ Hoắc Minh Triêt-đại lão sủng ngọt thê tận trời - 227
Cập nhật lúc: 2024-11-08 15:38:57
Lượt xem: 2
Tới tận khi Cố Cửu Từ bước tới cánh gà, ánh mắt của mọi người vẫn luôn dõi theo cô, thậm chí học sinh phụ trách ánh sáng cũng ngơ ra, ánh đèn vẫn luôn chiếu trên người cô.
Thời điểm cô bước xuống bậc thềm thêm thứ nhất, đột nhiên có tiếng "xoẹt" vang lên, váy của cô bị rách một miếng lớn...
Trước mặt bao nhiêu thầy cô và bạn học, váy lại trực tiếp bị rách thì sẽ mất mặt tới nhường nào chứ!
Phản ứng đầu tiên của Cố Cửu Từ là vội vã đưa tay che chỗ rách lại, nhưng vì kiểu váy là một mảnh liền, vết rách nhanh chóng lan rộng, có vẻ như cái váy sẽ rách hết và trực tiếp rơi xuống.
Nga
Cô nhất thời nóng lòng, muốn ngồi bệt xuống, lại đúng lúc này đôi giày mới dưới chân bị trượt, trọng tâm không vững, cả người cô đổ ập xuống nền nhà.
Toi rồi! Mất mặt ném tới tận cửa nhà rồi.
Cố Cửu Từ nhắm chặt mắt lại, chuẩn bị nghênh đón thời khắc mất mặt nhất trong đời cô, bất thình lình một chiếc áo khoác vẫn còn độ ấm cơ thể từ trong không trung rơi xuống, phủ kín cả người cô.
Sau đó, một bàn tay to lớn giữ chặt lấy eo cô, ôm cô vào trong lồng n.g.ự.c rắn chắc.
Cố Cửu Từ sững sờ mở mắt ra, đối diện với ánh mắt thâm thúy của Hoắc Minh Triệt.
Một màn này giống hệt cảnh tượng trong phim thần tượng, hình ảnh hai người ôm nhau vô cùng đẹp đẽ và lãng mạn, khiến vài người nào đó đố kỵ đến phát điên.
Khương Mẫn giậm chân tức giận, trực tiếp xoay người rời đi.
Dưới sân khấu, một màn ôm nhau xảy ra bất ngờ này khiến đám học sinh xem xong đều ngơ ngác!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/co-cuu-tu-hoac-minh-triet-dai-lao-sung-ngot-the-tan-troi/227.html.]
"Trời đất quỷ thần ơi! Đó là Hoắc Minh Triệt đấy! Không phải anh ấy mắc chứng chán ghét phụ nữ sao?"
"Xem ra đàn ông vẫn không thể miễn dịch với người đẹp, nhất là kiểu đẹp đến mơ hồ như Cố Cửu Từ này..."
"Haizzzz... sao màn anh hùng cứu mỹ nhân kia mỹ nhân không phải là tớ chứ..."
"Nhất định là tớ bị khùng rồi, không thì sao lại cảm thấy hai người bọn họ xứng đôi thế chứ..."
"Tớ cũng cảm thấy hình ảnh rất bổ mắt..."
Cả học sinh nam lẫn học sinh nữ đều bắt đầu nghị luận sôi nổi, Hứa Vận Nhi nắm chặt bàn tay thành quyền, tức tới mặt mũi tái mét!
"Anh... sao lại tới rồi?"
Cố Cửu Từ ngơ ngác chờ anh mở miệng, mặt anh xuất hiện gân trong gang tấc như vậy thật không chân thực.
"Đến nghe em diễn thuyết."
Giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên, lời nói ra khiến tim Cố Cửu Từ run rẩy dữ dội, giống như ném một viên đá vào trong lòng hồ, làm lay động từng gợn sóng lăn tăn.
"Ôm chặt anh."
Cô vẫn còn đang ngây ngẩn, người đàn ông đột nhiên ôm ngang cô lên, Cố Cửu Từ theo bản năng vươn tay ôm lấy cổ anh.